Năng lực hồi phục của Cố Tuyết Nghi rất mạnh, trừ lúc ban đầu không quá thích ứng với cách chơi k1ch thích như vậy, cho tới cuối cùng thì càng chơi càng cảm thấy bình thường.
Cô hiếm khi ngủ nướng một bữa, ngày thứ hai thức dậy, tinh thần cực kỳ sảng khoái, khí sắc khá tốt.
"Phu nhân, bữa sáng của ngài đã chuẩn bị xong rồi." Nữ phần đứng bên cạnh nói.
Cố Tuyết Nghi xoay đầu nhìn một cái.
Đứng ngay góc cầu thang, có một nữ hầu trốn trong góc.
Cố Tuyết Nghi nhớ cô ta, chính là nữ hầu đã gõ cửa phòng cô vào lúc cô mới tới nơi này, hình như tên là Vương Nguyệt thì phải?
Ánh mắt Cố Tuyết Nghi lướt qua người cô ta, sau đó trực tiếp đi về phía nhà ăn.
Chỉ có như vậy nhưng Vương Nguyệt vẫn bị dọa sợ hãi.
Cô ta hiện tại đã nhìn ra, phu nhân thay đổi rồi.
Nhị thiếu, tứ thiếu trong nhà đều không thể ngăn được phu nhân.
Có lúc còn bị đánh một trận.
Trước đó còn tổ chức yến hội gì đó, cả thư ký Trần cũng xuất hiện.
Tiên sinh nếu không trở lại, nhà họ Yến không dễ để ở nữa.
Cô ta là một người hầu lại còn mở cửa cho Tưởng Mộng, thì sao có thể lấy lòng được cái gì nữa? Hiện tại cô ta cứ gặp Cố Tuyết Nghi là cứ như chim cút nhìn thấy diều hâu.
Vương Nguyệt làm sao biết được bản thân đã trở thành một cái ví dụ mẫu.
Những người hầu khác trong nhà họ Yến đều nhìn thấy sự sợ hãi của cô tay, vì thế ai cũng không muốn biến thành Vương Nguyệt thứ hai, lúc hầu hạ Cố Tuyết Nghi, tự nhiên cũng trở nên cung kính cẩn thận hơn nhiều.
Cố Tuyết Nghi đi vào nhà ăn.
Yến Văn Xu đang ngồi trước bàn, nghe thấy tiếng bước chân, cô nhanh chóng thu lại điện thoại.
Chào buổi sáng. Cố Tuyết Nghi ngồi xuống ghế chủ vị.
Khóe môi Yến Văn Xu kéo ra, đó là chỗ của anh lớn cô ngồi mà.
Cố Tuyết Nghi thật dám ngồi sao!
Nữ hầu rất nhanh đã đặt một ly sữa đến bên tay Cố Tuyết Nghi.
Hiện tại…. Yến Văn Xu do dự ngẩng đầu.
Cố Tuyết Nghi cầm ly sữa trong tay, không có uống.
Mà nâng con ngươi nhìn chằm chằm Yến Văn Xu.
Cổ họng Yến Văn Xu nghẹn lại, bèn nói thêm một câu: …. Chào buổi sáng.
Nếu không, Cố Tuyết Nghi chắc chắn lại dừng giọng điệu vân đạm phong khinh, nói cô ngu xuẩn không có giáo dưỡng nữa.
Cô nếu như nhảy dựng lên, vậy thì càng thêm ngu xuẩn.
Yến Văn Xu cắn môi, đáy lòng có chút phẫn nộ, nhưng đồng thời lại dấy lên một cảm giác kích động không muốn chịu thua….
Cố Tuyết Nghi nói cô ngu, vậy cô sẽ khiến Cố Tuyết Nghi nhìn thấy cô không ngu!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!