Chương 16: Nha Đầu Không Có Giáo Dưỡng

"Giang tiên sinh, mời đi bên này." Cố Tuyết Nghi khẽ nghiêng người sang, làm động tác mời, không hề để ý tới những ống kính của phóng viên.

Nhưng ống kính giống như đứa trẻ phá phách truy đuổi không ngừng, rõ ràng là một mỹ nhân kinh diễm, không thèm để ý.

Kỹ thuật phim ảnh càng ngày càng cao siêu, lại hận không thể chụp một tấm chân dung cao cấp cho Cố Tuyết Nghi mới chịu được!

Khóe môi Giang Việt giật giật, cuối cùng cũng phun ra một chữ: …. Được.

Đã tới đây rồi, đi vào hay không, cũng chẳng khác nhau là mấy.

Giang Việt thu hồi ánh mắt, từ bên cạnh Cố Tuyết Nghi đi vào trong.

Giang Tĩnh đi theo phía sau.

Nhìn thấy Cố Tuyết Nghi, cậu lại cảm thấy kinh diễm, nhưng lại cảm giác sau lưng rất đau, đau từng cơn.

Nếu không phải anh hai cậu đi vào nhanh như vậy, cậu sợ bản thân đã đứng không vững.

"Chị Cố…… không, chị, chị dâu cả." Giang Tĩnh vội vã chào hỏi Cố Tuyết Nghi.

Chị dâu????

Nhất thời người đứng gần đó, toàn bộ đều quay lại nhìn.

Bao gồm cả anh trai Giang Việt của cậu, hơn nữa còn có Giản Xương Minh đứng đó không xa không gần.

Giang Tĩnh lúc này mới ý thức cách xưng hô này gây ra hiểu làm, hiểu lầm rất lớn.

Mà anh cả đang bị chịu phạt của cậu cũng bị kéo vào…..

Quan trọng hơn là, ánh mắt của đám người kia, càng ngày càng áp lên sóng lưng của Giang Tĩnh.

Giang Tĩnh vội vàng lắc tay:

"Không không không, ý của em là….. em, em gọi theo Yến Văn Bách thôi! Yến Văn Bách không phải cũng gọi chị dâu cả sao?"

Khóe miệng Giang Việt kéo kéo, kéo ra một nụ cười, biểu tình trên mặt lại lãnh lẽo hung tàn:

"Gọi theo Yến Văn Bách? Thế nào? Muốn kết hôn với Yến Văn Bách?"

Giang Tĩnh run lẩy bẩy:

"Không không không….. kia không phải gọi theo trang lứa sao."

Giang Tĩnh nói xong lập tức thành thật ngậm miệng, tránh việc càng nói càng sai.

Giang Việt lúc này mới bước nhanh đi vào.

Mà khí áp xung quanh vẫn như cũ chưa giảm đi, không khí vẫn có chút ngượng nghịu.

??????? Mọi người không tin thì thế nào??????

Giang Tĩnh vội vàng vọt vào trong.

Sắc mặt Cố Tuyết Nghi không đổi, xoay người lại nói:

"Giản tiên sinh, buối tối tốt lành. Mời anh vào trong."

Lần này, ý cười trên mặt cô nhiều hơn một chút, …..

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!