Cuộc sống của hào môn đối với người bình thường đều có sức hút rất lớn, một miếng dưa cũng có thể gặm cả mấy ngày, hóng hớt cho tới tận ngày 17, dân mạng mới xem như là tiêu hóa xong tin tức.
Mới tiêu hóa xong miếng này, thì miếng dưa khác đã được đưa tới.
Ngày 17, yến hội của nhà họ Yến sẽ tổ chức vào lúc bảy giờ tối, tổ chức tại khách sạn Srika sang trọng nhất thành phố Kinh.
Hiện tại đã là hai giờ chiều.
Nữ hầu đưa ra tất cả các bộ lễ phục, bày đầy cả căn phòng.
Cố Tuyết Nghi tinh tế quét ngang một vòng, không hề vừa ý chút nào.
Nữ hầu giới thiệu huyên thuyên không nghỉ, bộ này do nhà thiết kế lớn nào đó tự tay may, bộ kia lại là phiên bản giới hạn gì đấy,… nhưng trong mắt Cố Tuyết Nghi chỉ hiển lên vẻ ghét bỏ.
Nhưng cô lại không thể mặc Hán phục để tham gia bữa tiệc.
Thư ký Trần mặc bộ tây trang màu xanh đậm, sửa soạn tươm tất, gọn gàng chỉnh tề, lúc này xuất hiện tại cửa, nhìn vào trong phòng Cố Tuyết Nghi, không khỏi lên tiếng hỏi:
"Phu nhân không vừa ý bộ nào cả sao?"
Ừ. Cố Tuyết Nghi xoay người lại.
Cố Tuyết Nghi đã thích ứng hoàn toàn với thế giới này, cô đã nắm chắt phần lớn kiến thức trong tay, đại khái chỉ có vài thứ ít dùng tới mới làm khó được cô.
Cô đột nhiên từ trong ký ức bắt được một hình ảnh.
"Trực tiếp mời đội tạo hình tới đi."
Trần Vu Cẩn nhấc mày, trong lòng cảm thấy thật tốt, ngài cuối cùng không tự mình xuất thân lăn lộn rồi.
"Sẽ theo ý tứ của phu nhân."
Trần Vu Cẩn nói xong, liền đi gọi điện thaoij.Yến Văn Xu bay chuyến thâu đêm trở về nước.
Người đại diện của Tưởng Mộng đội nón lưỡi chai đi đón người.
Yến Văn Xu từ sân bay đi ra, lạnh lùng đánh giá cô ta cả năm phút đồng hồ.
Người đại diện bị cô nhìn đến đổ mồ hôi lạnh, cả người đều cảm thấy không tự nhiên, khó khăn phát ra âm thanh từ trong cuống họng:
"Yến tiểu thư, chúng ta…. lên xe trước nhé."
Yến Văn Xu lúc này mới dời ánh mắt đi, nhưng không có ngồi lên xe bảo mẫu mà người đại diện chuẩn bị, mà ngồi xe mà mình gọi.
Nửa tiếng sau, Yến Văn Xu đi gặp Tưởng Mộng.
Lúc này đã là hai giờ rưỡi chiều.
"Cô muốn tham gia yến hội?" giọng điệu của Yến Văn Xu mang vẻ châm chọc, không chút lưu tình.
Ý tứ rất rõ ràng, Tưởng Mộng không xứng để xuất hiện tại yến hội do nhà họ Yến tổ chức.
Biểu tình trên mặt Tưởng Mộng cứng lại, cơ mặt xém chút nữa không kéo được nụ cười.
"Là…. là có chuyện cần được giải quyết, không phải sao? Tiểu thư về nước, không cũng vì chuyện này hay sao?"
Yến Văn Xu lạnh lùng nói: Vậy thì đi thôi.
Tưởng Mộng thở phào một hơi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!