Lần trước nguyên chủ tới tòa nhà lớn của Yến thị, trực tiếp ngồi ghế lạnh.
Không có lời của Yến Triều, căn bản không có ai chịu để ý tới cô ta.
Nguyên chủ cuối cùng liền dùng khí thế hung hăng rời đi, trước khi đi còn đạp cửa lớn một cái.
Mà lần này lại là cùng Trần Vu Cẩn xuống xe, đợi tiến vào tòa nhà lớn, cô gái lễ tân nhất thời ngớ ra, đột nhiên không biết nên chào hỏi thế nào.
Trần Vu Cẩn trừng mắt.
Cố Tuyết Nghi vốn đến đây rất ít, có hơn phân nửa số nhân viên ở đây không nhận ra cô.
Trần Vu Cẩn thấp giọng nhắc: Vị này là phu nhân.
Cô gái lễ tân như bị dọa, lập tức lên tiếng gọi: Yến phu nhân.
Cố Tuyết Nghi khẽ gật đầu, rồi cùng Trần Vu Cẩn tiến vào trong thang máy.
Cửa thang máy đóng lại, thân ảnh của hai người liền biến mất ở trong đại sảnh, cô gái lễ tân còn chưa có lấy lại được tinh thần.
….
Đây là đổi người rồi sao? Không phải phu nhân là vị Cố tiểu thư kia sao?
Giản Xương Minh ngồi trong phòng tiếp khách ở tầng 10.
Từ tầng 10 trở lên đa phần đều là cơ mật, cho dù người ở đó biết Giản Xương Minh là bạn tốt của Yến Triều, cũng không ai dám đưa người lên trên.
Lúc này, một thư ký khác của Yến Triều tiến vào phòng tiếp khách, cùng Giản Xương Minh nói chuyện phiếm.
"Trần tổng đã tới dưới lầu." vị thư ký quay lại cười cười nói.
Giản Xương Minh gật đầu.
Động tác này vừa xong, liền nghe thấy tiếng bước chân vang lên, sau đó là âm thanh ồn ào.
Theo sát, cửa đươc đẩy ra.
Giản tiên sinh. Trần Vu Cẩn lên tiếng chào hỏi trước.
Theo sau là Cố Tuyết Nghi nhàn nhạt lên tiếng: Giản tiên sinh.
Vừa nói xong, cô liền ngước mắt lên đánh giá người đàn ông đang ngồi trong phòng tiếp khách.
Tòa nhà này mỗi nơi đều khiến cho Cố Tuyết Nghi không nhịn được mà cảm thán.
Thời đại Khoa học kỹ thuật này thật sự quá ghê gớm, so với cái căn biệt thự nhà họ Yến làm cho cô có cảm giác trang hoàng kiểu Tây hóa rẻ mạt thì nơi này càng khiến cho cô kính phục vô cùng.
So sánh với những điều này, người đàn ông ngồi trên sô pha, ngược lại không còn thu hút đến vậy.
Người đàn ông này mặc một bộ tây trang màu xám, đeo một cái mắt kính gọng bạc cũ kỹ, túi trước ngực đính một cây bút máy.
Thân hình hắn thẳng tắp, dáng vẻ ngồi đoan chính, ngũ quan nho nhã anh tuấn, tuổi chỉ tầm 35.
Cũng không lớn hơn Giản Nhuế bao nhiêu.
Nhưng bối phận lại tương đối cao.
Trần tổng. Giản Xương Minh chậm rãi đứng lên, bắt tay với Trần Vu Cẩn, sau đó mới đưa ánh mắt đánh giá Cố Tuyết Nghi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!