Chương 11: Yến Tổng Đội Nón Xanh

(*) Đội nón xanh: bị cắm sừng

Cuốn sách này không phải là cuốn sách mà ai cũng có thể đọc được, phong cách kỳ lạ,… Cố Tuyết Nghi sẽ đọc dạng sách này sao? Trần Vu Cẩn áp xuống cảm giác kỳ quái dưới đáy lòng.

"Cảm ơn, không cần đâu."

Trần Vu Cẩn cúi đầu nhìn vào đĩa trái cây mà Cố Tuyết Nghi đẩy tới, lên tiếng từ chối.

Thủ đoạn của Yến phu nhân không ít, hắn vẫn nên cẩn thận phòng bị một chút.

Lúc lên tiếng, Trần Vu Cẩn cũng đã chuẩn bị sẵn tinh thần, làm thế nào để phản ứng với trò lật mặt của Cố Tuyết Nghi.

Nhưng Cố Tuyết Nghi chỉ gật gật đầu, tâm tình trên mặt cũng chẳng có chút biến hóa gì.

Cô chậm rãi tự mình ăn, vừa ăn vừa hỏi Trần Vu Cẩn:

"Thư ký Trần tới đây là vì chuyện của Giản tiên sinh, là có điều gì muốn nhắc nhở tôi sao?"

Trên mặt Trần Vu Cẩn vẫn mang theo ý cười, nhìn trên nét mặt ôn hòa đó, rất dễ khiến người ta tiếp nhận tất cả những gì mà hắn sẽ nói ra.

"Tôi hi vọng Yến phu nhân đến lúc đó xin đừng lên tiếng."

Nhưng lời nói phát ra từ miệng hắn, lại không hề ôn hòa, thậm chí còn mang theo chút tàn khốc không lưu tình.

Cố Tuyết Nghi ngừng một chút, con ngươi hơi hướng lên, cô đang suy tư.

Đối với cái thế giới này, cô vốn là vô tình lọt vào, thứ cần học vẫn còn rất nhiều.

Trần Vu Cẩn so với cô chuyên nghiệp hơn nhiều, có Trần Vu Cẩn ra mặt, cô không cần mở miệng cũng tốt, tránh nói ra lời sai, dẫn đến những sai lầm không cần thiết.

Được. Cố Tuyết Nghi đáp ứng.

Lần này tới lượt Trần Vu Cẩn ngớ người.

Sao lại dễ nói chuyện như vậy?

Trần Vu Cẩn nhanh chóng thu lại biểu tình, mỉm cười đáp: Như vậy thì tốt.

Đến lúc này, có tiếng bước chân lên tầng.

Nữ hầu sắc mặt phức tạp đi lên tầng hai, bước tới trước mặt Cố Tuyết Nghi:

"Phu nhân, Giản Nhuế tiểu thư tới rồi, còn có… còn có Cố tiên sinh và Cố phu nhân."

Cố Tuyết Nghi nhíu mày.

Còn có cả vợ chồng Cố Học Dân nữa sao? Chắc là đi cùng vị Giản Nhuế kia rồi.

Nghĩ tới đây, Cố Tuyết Nghi không khỏi quay đầu nhìn Trần Vu Cẩn.

Trần Vu Cẩn bị cô nhìn có chút cảm giác vi diệu, chậm rãi đối mắt lại, trong đầu lại thăm dò, sau đó lại lộ ra chút thần sắc hỏi han.

Cố Tuyết Nghi trong lòng đang đánh giá vị thư ký này, xem như tăng thêm một cấp bậc.

Hắn xem như thông minh, lúc vào cửa, như cũ chặn lại Cố Học Dân, không sợ động chạm người khác.

Dưới khuôn mặt mỉm cười ôn hòa kia, là một kẻ thủ đoạn vô cùng dứt khoát.

Cố Tuyết Nghi rất thích người như vậy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!