Chương 1: Phu Nhân Điên Rồi!

Cố Tuyết Nghi chết rồi.

Trước một ngày, cô mới vừa được phong làm Nhất phẩm cáo mệnh phu nhân.

Ngày thứ hai, mở mắt ra, cô ngồi trước chiếc bàn trắng, trong tay cầm một cái ly tạo hình đơn giản kỳ lạ, ngoài ra còn có một quyển sách kỳ quái…..

Trên bề mặt sách là văn tự thiếu đầu thiếu đuôi, viết năm chữ .

Năm chữ kia thật mạnh đập vào đáy mắt cô, đột nhiên từ ký ức xuất hiện những cảnh tượng.

Cô tên Cố Tuyết Nghi, nhưng lại không phải là Đại Tấn Thịnh gia chủ mẫu Cố Tuyết Nghi, mà là Đại tiểu thư tập đoàn Hân Nguyên, Cố Tuyết Nghi.

Cô năm trước 24 tuổi, lần đầu nhìn thấy Yến Triều liền nhất kiến chung tình, vì thế sử dụng thủ đoạn lẻn vào phòng khách sạn của Yến Triều, lại bỏ tiền thuê truyền thông tới bắt gian.

Truyền thông chụp được hình ảnh bọn họ trước sau đi vào khách sạn, rất nhanh liên đăng đầu báo.

Nửa tháng sau, bọn họ kết hôn.

……

Cố Tuyết Nghi gian nan tiêu hóa những hình ảnh cùng từ ngữ xa lạ, cô đột nhiên ý thức được, bản thân hiện tại còn sống, chẳng qua là nhờ vào thân xác của cô gái có cùng tên với mình.

Phanh phanh phanh—- Một trận gõ cửa kịch liệt.

Đúng là một người không có quy củ.

Cố Tuyết Nghi trong lòng âm thầm nhíu mày.

Ai? Cố Tuyết Nghi lạnh giọng hỏi.

Tiếng đập cửa dừng lại, theo sau là một giọng nữ từ ngoài nói vào:

"Phu nhân…. cô mau đi ra ngoài, Tưởng tiểu thư đã đợi ở dưới lầu từ lâu, lúc này đã bắt đầu phát hỏa."

Tưởng tiểu thư là ai?

Đến nhà của người khác, còn dám phát hỏa? Thật là có uy phong.

Cố Tuyết Nghi thật ra đã nhiều năm chưa được gặp qua, có người dám ở trước mặt cô khóc lóc la lối.

Phu nhân….

"Phu nhân, hiện tại tiên sinh không có ở nhà. Cô cũng không thể tùy hứng."

"Phu nhân, trong bụng Tưởng tiểu thư còn có đứa trẻ của tiên sinh…."

Người bên ngoài, một bên thúc giục một bên đập cửa.

Cố Tuyết Nghi đã đoán được, nữ nhân bên ngoài hẳn là hạ nhân trong nhà, những làm gì có đạo lý hạ nhân trong nhà chỉ huy chủ nhân?

Người bên ngoài càng thúc giục, Cố Tuyết Nghi lại càng thêm bình tĩnh.

Cô nhẹ nhàng nhéo chính mình một cái.

Đau.

Như vậy không phải mơ.

Hiện tại việc cô nên làm, chính là làm quen với cái nơi xa lạ này, sống sót, còn phải sống cho đúng phong thái của nữ nhi Cố gia.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!