Chương 31: (Vô Đề)

Khi Chu Tư Lễ bước ra khỏi phòng thiết bị, ánh mắt cậu sáng rực một cách khác thường. Mái tóc đen có phần rối loạn, cà vạt bị tuột một nửa khỏi áo khoác, bộ đồng phục vốn phẳng phiu nay đã nhăn nhúm khá nhiều. May mắn là hành lang không có ai.

Cậu chỉnh lại cổ áo, kéo thẳng cà vạt, vuốt lại tóc rồi mới đi tìm mẹ.

Không ngờ, vừa quay người lại, cậu liền chạm mặt Lương Vân. Cô ta đang đứng ngơ ngác ở đầu cầu thang, tay khẽ nâng vạt váy, khóe mắt hơi đỏ hoe.

"Tôi không thích cô ấy lắm, khuyên cậu đừng qua lại với cô ấy nữa."

Lời thì thầm bên tai khi nãy như vang vọng lại. Khi đó cậu đã đáp lời.

Chu Tư Lễ lịch sự gật đầu với Lương Vân, coi như chào hỏi, sau đó liền bước xuống cầu thang.

"Chu Tư Lễ! Cậu thích Hứa Gia, đúng không?"

Giọng cô ta nghẹn ngào, mắt đỏ hoe, nước mắt chực trào, bao nhiêu cảm xúc tích tụ cả ngày bỗng bùng nổ vào khoảnh khắc này:

"Tại sao?! Tại sao có bao nhiêu người thích cậu, mà cậu lại chọn cô ấy?!"

Chu Tư Lễ dừng chân, nhíu mày, bình thản đáp:

"Lương Vân, chuyện này không liên quan đến cậu."

"Có phải… có phải mọi người đều không biết mối quan hệ của hai người không?"

Lương Vân xoay người lại, nước mắt lăn dài trên má, không còn để ý đến hình tượng thường ngày nữa:

"Cho tớ một lý do đi. Chỉ cần cậu cho tớ một lý do, tớ sẽ không bao giờ mơ tưởng về cậu nữa, cũng sẽ không nói với bất kỳ ai về chuyện của hai người."

"Thích một người… cần lý do sao?"

Chu Tư Lễ ngước mắt lên, ánh nhìn chạm thẳng vào cô ta:

"Hay là cậu nghĩ tôi bị ép buộc, nhất định phải có lý do mới hợp lý? Xin lỗi, là tôi tự nguyện, cam tâm tình nguyện."

Nói xong, cậu quay người rời đi.

Lương Vân không kìm được nữa, chậm rãi ngồi sụp xuống, úp mặt vào cánh tay mà bật khóc.

Tờ đơn đăng ký tham gia đại hội thể thao sau khi điền tên xong liền được dán lên bảng thông báo của lớp. Chu Tư Lễ vừa bước vào cửa lớp, đã thấy một đám bạn vây quanh bảng thông báo. Cậu vốn chỉ định đi ngang qua, nhưng lại vô tình nghe được:

"Thật á? Hứa Gia là người chạy cuối trong cuộc thi tiếp sức 100 mét à?"

Đám bạn lập tức dạt ra, thấy Chu Tư Lễ đi về phía bảng thông báo. Cậu nhanh chóng lướt qua tờ danh sách, sắc mặt chợt sa sầm. Cậu gọi Trần Đào lại.

Chu Tư Lễ cầm lấy cây bút từ tay Trần Đào, thẳng tay gạch bỏ tên Hứa Gia:

"Cô ấy không tham gia. Đổi người khác đi."

"Khoan, cậu cứ thế mà xóa tên cô ấy sao?" Trần Đào sững sờ, rồi hạ giọng nói:

"Quan trọng là chúng ta vẫn còn thiếu một hạng mục để đáp ứng yêu cầu của ban thể dục. Tiếp sức chỉ còn thiếu một người, mà ngoài Hứa Gia ra thì không ai khác có thể tham gia. Các bạn nữ khác đều có lịch trùng hết rồi."

"Còn hạng mục nào khác không?"

"Cho cô ấy chạy 100 mét cũng không có gì nghiêm trọng. Không cần giành giải, chỉ cần đủ người thôi mà."

"Còn hạng mục nào khác không?"

Chu Tư Lễ quay đầu lại, ánh mắt đen láy, giọng nói nghiêm túc và cương quyết:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!