Chương 6: (Vô Đề)

Thái tử nhíu mày, nghiêm mặt:

"Ai nói không thể? Cái gì nên học thì phải học, đừng tin những lời vớ vẩn kiểu 'nữ tử vô tài mới là đức'."

Ta đáp nhẹ một tiếng, muốn dặn hắn đi đường cẩn thận.

Nhưng hắn chỉ không ngừng căn dặn ta:

"Lúc trở về ta sẽ kiểm tra bài tập của muội. Nếu làm thiếu, ta nhất định phạt nặng!"

Ta chỉ có thể gật đầu.

Sáng sớm hôm sau, Thái tử rời đi.

Tam hoàng tử lo lắng nói:

"Đây là lần đầu tiên Thái tử ra chiến trường. Nghe nói chiến trận rất đáng sợ, đầu người lăn lông lốc khắp nơi."

"Nếu không đánh, thứ lăn chính là đầu của bách tính."

Tứ hoàng tử thở dài.

"Đợi ta lớn lên, ta nhất định dẫn binh quét sạch đám cẩu Bắc Mạc kia!"

Ngũ hoàng tử siết chặt nắm đấm, đập mạnh vào tường.

Ta và Lục hoàng tử không dám lên tiếng, trong lòng bắt đầu lo lắng cho sự an nguy của Thái tử.

Chiến trường ấy, đao kiếm vô tình.

Tối hôm đó, ta mơ thấy một giấc mộng đáng sợ.

Trong mộng, Nhị hoàng tử bị vùi dưới núi tuyết, còn Thái tử thì cả người đẫm máu.

Ta khóc tỉnh dậy, Mã ma ma ôm lấy ta, nhẹ nhàng vỗ về:

"Mộng là điềm trái ngược, hai vị điện hạ nhất định sẽ khải hoàn trở về."

Hôm sau, ta xin Hoàng hậu nương nương một quyển kinh Phật, mỗi ngày đều ở trong tiểu Phật đường cùng người tụng niệm.

Lục hoàng tử cũng hay đến đọc kinh cùng ta, nhưng đọc được vài câu đã gục xuống đầu gối ta mà ngủ.

Ta chờ, chờ mãi…

Gần đến Tết Nguyên Đán, Nhị hoàng tử cuối cùng cũng trở về.

Hắn gầy đi rất nhiều, khuôn mặt vốn trắng trẻo bị lạnh đến mức khô nứt, đỏ ửng.

Thánh thượng và Hiền phi nương nương đều vui mừng, ta cũng vậy.

"Nhìn này, ta mang gì về cho muội nè."

Nhị hoàng tử ở bên Hiền phi hai ngày, sáng ngày thứ ba liền đến tìm ta.

Hắn mở bàn tay, bên trong là một viên tinh thạch trong suốt.

"Thật đẹp! Làm sao có được?"

"Bên đó có một mỏ đá quý. Tuyết rơi dày đặc, nhưng dân chúng vẫn bất chấp mà làm việc. Một ngày nọ, tuyết lở xảy ra, vùi lấp rất nhiều người."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!