Chương 11: (Vô Đề)

Hắn cắn ngay đúng chỗ ta vừa ăn.

Ta chỉ vào miếng bánh, muốn nhắc hắn điều gì đó.

Nhưng hắn lại đưa bánh đến trước mặt ta:

"Ngọt quá, muội không được ăn nhiều. Cắn thêm một miếng, còn lại ta ăn."

Ta lại cắn thêm một miếng nhỏ.

Phần còn lại, Thái tử ăn hết.

Sau đó, ta chẳng nhớ gì nữa.

Chỉ cảm thấy mình bị Thái tử dắt đi khắp nơi, đi qua rất nhiều chỗ.

Nhưng ta lại chỉ nhớ rõ cảm giác khi hắn nắm tay ta.

15

Sáng hôm sau ta mới biết được.

Buổi sáng ngày rằm tháng Giêng, Hoàng hậu nương nương đã mở tiệc khoản đãi phu nhân Thái Quốc công.

Đồng thời, bà thay mặt Thái tử, cầu thân với Thái Chi.

Hoàng hậu nương nương còn dặn dò Thái tử phải đưa Thái Chi đi dạo hội đèn.

Nhưng hắn lại dẫn ta đi…

Ta nhớ đến miếng bánh mà hắn và ta cùng ăn.

Thực ra, trước đây cũng từng có những chuyện như vậy.

Nhưng ta chưa bao giờ nghĩ nhiều.

Tại sao tối qua lại thấy khác lạ?

Mã ma ma đẩy cửa bước vào, hạ giọng nói.

"Trong Khôn Ninh cung, Hoàng hậu nương nương vừa nổi trận lôi đình."

Xảy ra chuyện gì vậy?

Ta ôm chăn, ngồi thẳng dậy.

"Vì chuyện hôn sự của Thái tử."

Mã ma ma nghẹn ngào.

"A Thư à, nghe lời nô tỳ, gả cho Lục hoàng tử đi, có được không?"

Ta đờ người ra.

"Thái tử sau này là một quốc quân."

"Nếu người gả cho hắn, nhưng không làm Hoàng hậu được, sau này sẽ phải chịu cảnh thấp hèn dưới kẻ khác."

"Trở thành phi tần, không còn giống bây giờ nữa đâu."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!