- Sophia! Hôm nay là ngày gì, em biết không?
Bàn âu yếm đặt lên má vợ một nụ hôn và hỏi nhỏ. Sophia nhẹ nhàng tựa đầu vào vai anh và nói bằng thứ tiếng Việt trọ trẹ:
- Hôm nai là celebrate một nam ngài cúi của chúng ta.
- Em nói đúng rồi. Em xem anh tặng gì cho em nè.
- Cái gì vại anh?
- À, quên mất. Em nhắm mắt lại đi. Close your eyes.
Sophia cười tươi và nhắm mắt lại. Bàn đứng dậy, lấy từ trong tủ, nơi anh lưu trữ các loại văn kiện một vật. Đó chính là mô hình thu nhỏ của điện Buckingham. Anh cầm nó đến trước mặt vợ, lại lén lút hôn lên má cô rồi nói:
- Em mở mắt ra được rồi.
Open your eyes.
- Buc... Buckingham Palace. Oh my God.
Sophia cảm thấy rất kích động, đến nỗi nói ra một câu tiếng Anh Cát Lợi. Đã lâu lắm rồi cô không nhìn thấy toà cung điện nơi mình sinh sống hơn hai mươi năm qua. Nước mắt chảy rưng rưng từ đôi mắt đẹp, cô ôm chầm lấy chồng.
- Đẹp không?
Chính tay anh làm đó. Anh biết em nhớ nhà.
- Đẹp lắm! Em cám on anh. Em yêu anh nhiều lắm.
Đúng lúc này, bụng Sophia đau dữ dội. Cô sắp sinh chăng? Theo tính toán của hai vợ chồng, ngày họ đón thiên thần bé nhỏ chào đời phải đến một hoặc hai tuần nữa. Nhưng ai biết, có lẽ do Sophia quá cảm động mà đứa bé muốn ra đời chăng. Bàn quýnh quáng cả lên.
Rồi như chợt nhớ ra điều gì, anh hét lớn lên:
- Ngự y, người đâu, mau mời ngự y. À không, mau mời bà mụ.
Cô cung nữ đứng hầu bên ngoài tức tốc chạy đi. Mấy tuần lễ nay, Bàn nghe lời Thái hậu Ngọc Hân, dọn vào ở hẳn trong cung để dễ bề chăm sóc. Những lúc anh bận công việc cũng có Thái hậu và cô em gái út qua chơi và nói chuyện.
- Phải rồi, cô mau báo cho hai vị Thái hậu biết tin Vương phi sắp âm bồn, mau – Bàn chỉ vào một tên thái giám ở gần đó.
- Nô tài, tuân chỉ.
Y dạ thưa rồi tức tốc chạy đi. Chẳng bao lâu sau, người ngự y già dẫn theo một người phụ nữ chạy đến. Ông ta nhanh chóng bắt mạch cho Sophia, đoạn quay sang Bàn:
- Vương gia, mời Ngài ra ngoài cho.
Vương phi sắp lâm bồn. Ở đây không có việc cho đàn ông chúng ta.
- Ta… ta không được ở lại trong này sao?
- Đây là đại kỵ. Vương gia, mời theo tôi, cứ để bà Lý lo cho Vương phi.
Bàn nghe lời bước ra bên ngoài. Lòng anh lúc này nóng như lửa đốt. Anh lo cho Sophia, lo cho đứa bé trong bụng cô. Bàn lóng ngóng, hết nhìn vào trong phòng, rồi lại nhìn ra ngoài sân; hết đứng lên rồi lại ngồi xuống. "Chúa ơi, cầu xin Ngài cho mẹ tròn con vuông".
Bàn lâm râm cầu nguyện, từ ngày đính hôn với Sophia, anh cũng chọn theo Cơ đốc giáo như vợ mình.
Lại thêm một lúc nữa, một cô bé mười hai tuổi, tóc thắt bím chạy ào tới, luôn miệng hỏi:
- Anh ba, anh ba. Chị ba sinh em bé chưa?
Cô bé này ngoài tiểu Công chúa Nguyễn Thị Ngọc Bảo thì còn ai vào đây nữa. Sau lưng cô bé là hai vị Thái hậu dẫn theo tiểu Vương gia Nguyễn Quang Đức. Đến nơi, Bùi Thái hậu lại là người lên tiếng trước:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!