Một tháng sau, Diệp Lâm đến khu R lần thứ hai, lần này ngoài bộ Exoskeleton, anh còn mặc thêm một bộ quần áo bảo hộ và mang theo con robot AI 24 inch vừa mới xin được.
Thật lòng mà nói, con 24 inch này quá cổ lỗ sĩ, tài liệu bên trong nó đã bị những người Bạch Hạc sau này nghiên cứu kỹ lưỡng, để lại trong khu làm việc cũng chẳng có tác dụng gì, cho nên Diệp Lâm lấy được nó rất dễ dàng, so với loại AI hình người đang chiếm lĩnh thị trường lớn hiện nay, con 24 inch thậm chí còn không có chức năng thoại, ống phát âm của nó giống như giọng của Minion, không phải "a ba ba" thì là "y ô ô".
George rất tò mò tại sao anh lại muốn con 24 inch này.
"Tôi tưởng cậu sẽ muốn một con AI xã hội chứ." George nói.
Diệp Lâm kinh ngạc: "Có thể xin được à?!"
George mỉm cười: "Bây giờ thì không xin được nữa rồi."
Diệp Lâm: "…"
Ngoài là một bác sĩ phẫu thuật thần kinh não xuất sắc, George còn là một trong những lãnh đạo về gen sinh học của phe Bạch Hạc hiện tại, như đã nói trước đó, mối quan hệ giữa Bạch Hạc và Tiên phong hiện nay vừa hợp tác vừa tách biệt và mâu thuẫn, Goliath và anh còn có thể nói chuyện được, Apollo thì hoàn toàn không ưa.
"Tiên phong thế hệ đầu tiên và thế hệ thứ hai chỉ có tình cảm với những người Bạch Hạc đầu tiên." George giải thích, "Như cha như mẹ, như thầy như người đi trước, như anh chị em, như bạn thân người yêu, điều này gần như bao quát tất cả mối quan hệ giữa họ."
Diệp Lâm không hiểu: "Vậy trước đây quan hệ của họ rất tốt đúng không?"
George liếc nhìn anh, vẻ mặt có chút giống như đang nhìn một đứa trẻ: "Ồ, Diệp Lâm thân mến, cậu phải biết rằng, theo quá trình tiến hóa sinh học tối ưu, sự tồn tại của thần tính* không nên bị trói buộc, Bạch Hạc hiện đại không hy vọng tiếp tục xây dựng mối quan hệ quá thân mật với Tiên phong thế hệ thứ hai ba bốn, điều đó sẽ khiến thần trở nên ích kỷ, hèn nhát, chìm đắm trong những tình cảm và đạo đức nông cạn, họ sẽ chỉ muốn bảo vệ những người mà họ muốn bảo vệ."
*Thần tính (Divinity) là những thứ liên quan đến, dành riêng cho hoặc xuất phát từ một vị thần. (Wikipedia)
Diệp Lâm cảm thấy có chút khó tin, anh hỏi ngược lại: "Cho nên các người hy vọng Tiên phong trở thành AI?"
George lắc đầu: "Đương nhiên không phải, chúng tôi hy vọng Tiên phong vĩ đại trở thành thần, bảo vệ nhân loại, bảo vệ Trái Đất, mà thần không thể có tư dục, ngài phải yêu tất cả mọi người." Anh ta dừng một chút, lại nói, "Giống như những người Bạch Hạc đầu tiên."
Diệp Lâm không có bất kỳ ký ức nào về những người Bạch Hạc đầu tiên, thậm chí năm người đó – một trong số họ còn là ba con AI cổ lỗ sĩ, ngay cả giới tính của họ anh cũng không rõ lắm, đương nhiên anh cũng chưa từng vào Cánh cửa Homer, không thể biết việc tìm kiếm Điểm Kỳ Dị khó khăn đến mức nào, nhưng việc cứu Trái Đất quan trọng như vậy, trong tiềm thức của Diệp Lâm không nên chỉ dựa vào vài Tiên phong để hoàn thành.
"Cronos." Diệp Lâm cuối cùng cũng nhắc đến cái tên này trước khi bước vào hành lang dài khu R, "Anh ta có vai trò gì?"
George thẳng thắn nói: "Xét về mặt sinh học, anh ta là Tiên phong hoàn mỹ nhất."
Diệp Lâm có chút tò mò: "Anh ta đã vào cửa bao nhiêu lần rồi?"
George khó xử: "Cậu sẽ không muốn biết đâu, đó không phải là một con số ít ỏi gì."
Trên toàn bộ hành lang dài khu R chỉ có tiếng bước chân của hai người họ, giọng George vang vọng khác thường giữa những tấm kính, màu sắc của biển sâu khiến người ta cảm thấy nặng nề, chỉ có chút ánh sáng xanh nhạt phản chiếu ra vầng sáng trong phòng.
"Cronos quá giống người, linh hồn anh ta mạnh mẽ nhưng cũng yếu đuối, sau khi những người Bạch Hạc đầu tiên hy sinh, tốc độ suy sụp tinh thần của anh ta vượt quá dự kiến của chúng tôi, một kẻ điên nguy hiểm, một vị thần sa ngã." George ra hiệu một vụ nổ bom, "Khủng khiếp như ngày tận thế."
"Một khi Homer mở cửa, chúng ta có thể đưa anh ta vào, giải tỏa cơn giận của anh ta." George thở dài, "Nhưng Homer hai năm rưỡi mới mở cửa một lần, với năng lực của anh ta hoàn toàn có thể tìm thấy Điểm Kỳ Dị trong thời gian ngắn và an toàn trở về, hơn nữa chúng tôi cũng không hy vọng anh ta thực sự chết ở bên trong, dù sao anh ta rất hữu dụng."
Diệp Lâm vô thức nhíu mày khi nghe thấy ba chữ "rất hữu dụng", anh không phải là người dễ đồng cảm, nhưng lúc này nghe thấy lời này vẫn cảm thấy có chút ghê tởm.
George rất thông minh chuyển chủ đề, anh ta tỏ vẻ vui mừng: "Nhưng bây giờ cậu đến rồi, lần trước cậu cũng thấy đấy, anh ta có vẻ có cảm tình với cậu."
Diệp Lâm mặt không cảm xúc nói: "Có lẽ anh ta chỉ thích máu thôi, nếu anh nhỏ vài giọt máu mũi lên mặt anh ta, có lẽ cũng có hiệu quả như vậy."
George chớp mắt, đột nhiên hỏi: "Cậu nhóm máu gì?"
"?" Diệp Lâm, "Nhóm máu O, sao vậy?"
George thở phào nhẹ nhõm: "Tốt rồi, tôi nhóm máu A."
Họ lại dừng lại trước cánh cửa cuối cùng, Diệp Lâm cảm thấy đây giống như một nghi thức nào đó, mặc bộ Exoskeleton, khoác áo bảo hộ, anh như thể đang đóng gói lại món đồ giao tận nơi này.
"Cậu trông ổn đấy." George nói với vẻ vui mừng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!