Chương 31: Màn 31: Cái chết của Cthulhu (10)

Sương mù màu đỏ hồng rực rỡ không bao phủ toàn bộ hòn đảo, khi Kim Hiển cõng Ariella về tàu vũ trụ, sương mù ở bên họ thậm chí còn có dấu hiệu tan bớt.

Trên không trung vẫn có cá voi lưng gù bay ngang qua hòn đảo, bóng đen khổng lồ che khuất bầu trời.

Vì mặc bộ Exoskeleton, Kim Hiển cõng người đi cũng không cảm thấy quá nặng nề, anh ta đưa Ariella vào tàu vũ trụ, 24 inch theo sau phát ra một loạt âm thanh "a ba ba ba".

"Cô sao rồi?" Kim Hiển quỳ một chân, dường như Ariella vẫn không có chút sức lực nào, cô ốm yếu ngồi bên cạnh bồn rửa trong khoang trước, sắc mặt rất tệ.

"Tôi muốn ăn chút gì đó." Cô nói.

Kim Hiển không nghi ngờ gì, đứng dậy đi lấy đồ ăn bổ sung năng lượng trong tủ lạnh, anh ta không hề chú ý, Ariella sau lưng đang lảo đảo đứng dậy.

Trần Đa giơ tablet, anh ta ngẩng đầu nhìn hai người phía trước mấy lần, cuối cùng thực sự không nhịn được, hỏi: "Hai người đang làm gì vậy?"

Diệp Lâm không dám cử động đầu, bởi vì cổ vẫn còn trong tay Cronos, ở thành phố Troy anh đã biết lực tay của đối phương lớn đến mức nào, Cronos bắt anh giống như chim ưng bắt gà con vậy.

"Không sao." Diệp Lâm miễn cưỡng đáp một câu.

Họ vẫn còn trong sương mù, tầm nhìn gần như hoàn toàn bị che khuất, Diệp Lâm chỉ có thể nhìn thấy mặt đất gần nhất dưới chân, rêu phong mục nát, các loại nấm có màu sắc khác nhau không rõ chủng loài và vô số hoa khô héo.

Trần Đa lại thả AI dò tìm ra, anh ta phát hiện dấu vết của Jomya biến mất rồi.

"Chỗ này không ổn." Anh ta giơ đèn dò sương mù, cố gắng chiếu về phía trước, "Quá nhiều rễ cây."

Diệp Lâm đang giẫm lên một đoạn dây leo chằng chịt, anh thử bước một bước về phía trước, lại bị Cronos ấn cổ kéo trở lại.

Trần Đa tưởng phía trước là vách đá, anh ta giơ cao cánh tay, giây tiếp theo, đèn dò sương mù rơi khỏi tay anh ta, lăn lộc cộc đến chân Diệp Lâm.

Cronos che Diệp Lâm ra sau lưng.

Cách bọn họ không xa, có hàng nghìn hàng vạn rễ cây to lớn quấn lấy nhau mọc ngược lên trời, nhìn mãi mà không thấy đỉnh, trên rễ cây leo đầy cành lá khô héo và nấm mốc đen thối rữa, Jomya như bị nuốt vào một nửa, cả người treo ngược trên rễ cây, chỉ còn một nửa khuôn mặt lộ ra ngoài.

Thậm chí cô ta vẫn còn sống, con ngươi khẽ ngọ nguậy, nhưng không phát ra được bất kỳ âm thanh nào.

Diệp Lâm muốn tiến lên, lại bị Cronos ngăn lại.

"Cậu không cứu được cô ta đâu." Tiên phong lạnh lùng nhìn mọi thứ trước mắt, "Cô gái treo ngược, cô ta là vật tế."

Diệp Lâm chỉ cảm thấy dạ dày sôi sục từng cơn buồn nôn, anh kìm nén nói: "Là sao? Cô ta đã cầu xin điều gì trong mơ?"

Câu trả lời của Cronos lại ngoài dự liệu: "Không, không phải cô ta, có người dùng mạng của cô ta đổi lấy thứ gì đó."

24 inch phát ra tiếng còi chói tai, Kim Hiển chỉ cảm thấy một lực va chạm cực lớn từ phía sau, cả người anh ta bị va đập lăn đến vị trí giữa tàu vũ trụ.

Bộ Exoskeleton phát ra cảnh báo chế độ phòng thủ mất hiệu lực, Ariella đứng đó, tay cầm một khẩu súng cao xạ*.

*Trong raw là , mình tra thì toàn thấy pháo rồi súng hạng nặng này nọ, bạn nào biết súng này là súng gì thì chỉ mình nhen.

Kim Hiển vùng vẫy liếc nhìn vòng tay AI trên cổ tay mình, quả nhiên vạch đèn xanh đầu tiên đã tắt, anh ta không kịp đứng dậy, Ariella đã lại nhắm mục tiêu vào anh ta.

24 inch nhanh chóng nâng cần điều khiển, súng máy quét qua bồn rửa, Ariella "chậc" một tiếng, cúi người trốn dưới bàn.

Rễ cây quấn quanh bị Diệp Lâm và Trần Đa dùng dao Crom hợp lực xẻ ra, trong quá trình kéo Jomya ra, thực vật xung quanh vậy mà vẫn sinh trưởng nhanh chóng.

"Không được!" Trần Đa túm lấy nửa thân trên của Jomya, anh ta hét lớn: "Quấn chặt quá!"

Cronos ở cách đó không xa hoàn toàn không có ý định tiến lên giúp đỡ, Diệp Lâm chỉ có thể ném con dao Crom sang một bên, móc lựu đạn cháy nhét vào giữa rễ cây. Dường như lửa cháy có chút hiệu quả, Diệp Lâm không để ý bàn tay bị bỏng của mình, kéo chân Jomya ra.

"Về tàu vũ trụ." Anh lo lắng nói, "Có lẽ Kim Hiển gặp chuyện rồi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!