Chương 28: Màn 28: Cái chết của Cthulhu (7)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Mãi hơn nửa tiếng sau Trần Đa mới thở hồng hộc đuổi kịp.

Cronos cởi chiếc áo thám hiểm rừng rậm bên ngoài ra, bọc kín Diệp Lâm lại, máu đã tạm thời ngừng chảy, may là mặt nạ bảo hộ của Diệp Lâm vẫn chưa bị rơi, nhưng anh luôn cảm thấy giai đoạn này mình hít vào ít thở ra nhiều rồi.

Cũng may là Trần Đa mang theo một bộ đồ lót và bộ Exoskeleton dự phòng, nhưng vết thương trên vai Diệp Lâm bị đâm xuyên, cách tốt nhất là quay về tàu vũ trụ xử lý vết thương khẩn cấp trước.

Trần Đa còn nhìn thấy xúc tu bị Cronos dùng dao Crom chặt đứt trên mặt đất, anh ta chưa từng thấy thứ gì ghê tởm như vậy, cũng không muốn tiến lên xem, anh ta còn phải vịn vào rễ cây bên cạnh nôn một trận.

Cronos dùng mũi dao khều một cái xúc tu lên, mặt không cảm xúc ghé lại nhìn một lát, tìm hộp cách ly ném vào.

"Có mang về không?" Trần Đa xách hộp lên vẻ mặt vô cùng ghét bỏ.

Cronos thản nhiên cắm con dao Crom ở sau thắt lưng, dùng giọng điệu bình thường như đang nói về thời tiết hôm nay như thế nào: "Trên đó có chất nhầy, có thể có độc."

Trần Đa: "…?!?"

Diệp Lâm ở khoang cứu thương của tàu vũ trụ cởi chiếc áo khoác của Cronos ra, mặc dù anh mới bị thương không lâu, nhưng vết thương đã mơ hồ có dấu hiệu thối rữa, Trần Đa trước tiên làm sạch vết thương cho anh, sau đó cầm máu, khử trùng, bôi thuốc và băng bó lại, làn da xung quanh vết thương của Diệp Lâm nóng rực, rõ ràng là anh đã bị sốt rồi.

"Sao lại bị thương nặng như vậy?" Tay Trần Đa đến cuối cùng cũng có chút run rẩy, "Thứ đó rốt cuộc là cái gì."

Diệp Lâm sốt đến mức choáng váng, anh lắc đầu, cố gắng giữ tỉnh táo: "Không biết… Cậu mang về chưa?"

Trần Đa gật đầu: "Ngài Tiên phong mang về rồi, anh ta đỉnh quá, cậu không biết thứ đó ghê tởm đến mức nào đâu."

Diệp Lâm đau đến nỗi muốn nôn, anh bảo Trần Đa tiêm cho mình hai mũi morphine*, nhưng hiệu quả không rõ rệt lắm.

*Morphine là một loại thuốc giảm đau thuộc họ thuốc phiện được tìm thấy tự nhiên trong một số thực vật và động vật, bao gồm cả con người. Morphine tác động trực tiếp lên hệ thần kinh trung ương (CNS) để giảm cảm giác đau. Nó có thể được dùng để điều trị cho cả đau cấp tính và đau mãn tính. Morphine thường được sử dụng để giảm đau do nhồi máu cơ tim và trong khi chuyển dạ. (Wikipedia)

"Dịch nhầy có thể có độc." Anh thở dài, hỏi Trần Đa, "Cậu phân tích được không?"

Trần Đa: "Vì cứu cậu nên cũng phải phân tích thôi, nhưng bây giờ cậu vẫn còn sống chứng tỏ không phải là loại độc tác dụng nhanh gây tê liệt tim, trước tiên dùng thuốc cố gắng làm chậm tuần hoàn máu, tránh lây lan quá nhanh."

Diệp Lâm không còn sức nói nhiều, anh di chuyển đến khu vực nghỉ ngơi ở khoang sau tàu vũ trụ, yên lặng bọc mình trong túi ngủ.

Trần Đa cầm máy tính bảng, lo lắng nhìn xúc tu trong hộp cách ly, Cronos với vẻ mặt tự nhiên mở nắp, dùng con dao Crom tàn nhẫn cắt đôi khối thịt đó ra.

Trần Đa: "Ọe!"

Kỳ lạ là xúc tu vốn đã chết thối lại sống lại, Trần Đa nhìn thấy trên đó thịt thối hình con mắt chậm rãi mở ra, mọc ra những tua mới, điên cuồng vặn vẹo trong hộp cách ly.

"Rốt cuộc đây là cái gì?" Trần Đa cố gắng kiềm chế cơn buồn nôn, nói, "Phân bào nguyên nhiễm* à?"

*Trong sinh học tế bào, nguyên phân hay phân bào nguyên nhiễm là một phần của chu kỳ tế bào khi các NST kép được tách và đi về hai nhân tế bào mới. (Wikipedia)

Cronos không trả lời, hắn đổ dịch nhầy và máu trên lưỡi dao Crom vào ống nghiệm, đưa cho Trần Đa.

Người sau còn muốn hỏi thêm vài câu, Kim Hiển và những người khác đã trở về.

"Có ai bị thương không?" Kim Hiển đi đầu tiên, anh ta nhìn thấy bộ Exoskeleton bị hư hỏng ở cửa tàu vũ trụ, vẻ mặt có chút lo lắng, "Ai thế?"

Trần Đa chỉ về khoang sau: "Diệp Lâm bị thương rồi, các cậu không gặp chuyện gì chứ?"

Ariella lắc đầu: "Cậu bảo trên đảo không có sinh vật khác mà? Chúng tôi đi suốt chặng đường đều không gặp vấn đề gì."

Jomya hừ một tiếng, tâm trạng cô ta trông vẫn không tốt lắm, dường như cảm thấy Diệp Lâm và những người khác đang cản trở họ, giọng điệu rất gay gắt: "Tôi nhớ anh ta không có cơ chế bảo vệ mà? Trước đây rốt cuộc anh ta đã tìm thấy Điểm Kỳ Dị kiểu gì thế? Bị thương nặng không, không chết chứ?"

Sắc mặt Trần Đa khó coi, anh ta vừa định phản bác thì thấy con dao Crom vừa nãy còn ở trong tay Cronos sượt qua cổ Jomya bay ra, đèn xanh trên vòng tay AI của Jomya lóe lên một cái, cuối cùng không tắt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!