Đám khủng long dường như bị thứ gì đó hấp dẫn, quanh quẩn không rời khỏi mỏm đá độc lập này, chiếc phi cơ trinh sát của Tang Thiết lúc này lại phát huy tác dụng, lũ Pterodactyl trên bầu trời bay thành đàn, tàu vũ trụ do Audrey điều khiển không thể đi quá sâu, họ còn phải tính đến lượng nhiên liệu tiêu thụ.
"Chúng ta chỉ còn sáu quả tên lửa hành trình." Quenta thử bố trí chiến lược, "Nếu găm xuống như mìn, có thể lật tung một nửa số khủng long bạo chúa."
Mạc Khanh nhíu mày, hai chuỗi khuyên trên xương lông mày cô ấy như lưỡi dao sắc bén: "Vậy số còn lại chúng ta phải tự tay tiêu diệt chúng à?"
Ron lắc đầu: "Chuyện đó không thể nào."
Diệp Lâm nhìn chằm chằm vào máy tính bảng của Tang Thiết, phi cơ trinh sát bay ở độ cao trung bình, cẩn thận tránh những cây cổ thụ cao chót vót và lũ khủng long bạo chúa thỉnh thoảng ngẩng đầu bên dưới, nơi này đã gần đến trục trung tâm của hành tinh, bay sâu hơn một chút nữa, không khó để thấy sự biến đổi địa mạo* to lớn.
*Một địa mạo là một đặc điểm tự nhiên hoặc nhân tạo của bề mặt cứng của Trái Đất hay của hành tinh khác. Các địa mạo cùng nhau tạo nên một địa hình nhất định, và sự sắp xếp của chúng trong phong cảnh thì được biết đến là địa hình học. Một số dạng địa mạo điển hình là đồi, núi, cao nguyên, hẻm núi và thung lũng, cũng như các đặc điểm đường bờ biển như vịnh, bán đảo và biển, bao gồm các đặc điểm chìm như sống núi giữa đại dương, núi lửa, và lòng chảo đại dương lớn. (Wikipedia)
Phía bên kia vách đá nối liền với một vùng đất sụt lún khổng lồ, phi cơ trinh sát không thể tiến xa hơn, chỉ có thể lơ lửng tại chỗ, xung quanh không có khủng long nào đến gần.
"Tọa độ Điểm Kỳ Dị." Diệp Lâm bình tĩnh tự nhủ.
Quenta là người đầu tiên nhìn sang.
Tay Tang Thiết run rẩy, phi cơ trinh sát bay vòng tròn, dữ liệu thu thập được rất hạn chế.
"Một khối năng lượng khổng lồ, bán kính quy mô nhất định, ừm… Mọi người hiểu chứ?" Tang Thiết nói năng lộn xộn, "Đúng là Điểm Kỳ Dị thật."
Quenta hít sâu một hơi, anh ta nói: "Chuyện này hoàn toàn trái với lẽ thường, Điểm Kỳ Dị có thể xuất hiện trên một hành tinh mà không phát nổ, quá khó tin."
Diệp Lâm: "Có lẽ nó sắp nổ rồi, nếu chúng ta đến muộn vài ngày nữa."
Anh ra hiệu cho Ron bảo Audrey lái tàu vũ trụ xuống, Mạc Khanh lái xe địa hình vào trong tàu vũ trụ.
"Chúng ta phải băng qua khu vực của khủng long bạo chúa." Quenta nói, "Tàu vũ trụ chỉ có thể dừng ở vòng ngoài bán kính Điểm Kỳ Dị, sau đó chúng ta phải tự đi bộ vào."
Diệp Lâm nghĩ một lúc, hỏi: "Nếu chúng ta đổi vị trí thì sao, để tàu vũ trụ lơ lửng phía trên Điểm Kỳ Dị, sau đó chúng ta dựa vào cơ chế bức xạ của chế độ phòng ngự của bộ Exoskeleton để rút ngắn khoảng cách… Máy đo tọa độ ở chỗ ai?"
Tang Thiết giơ tay: "Ở chỗ tôi, tôi buộc nó vào phi cơ trinh sát, vừa nãy muốn thử xem có đo trực tiếp được không, tiếc là khoảng cách không đủ."
Diệp Lâm gật đầu, anh liếc nhìn khoảng cách trên không, trấn tĩnh nói: "Tôi sẽ lái tàu vũ trụ."
Xung quanh vùng đất sụt lún là một vùng đất không người, tuy lũ khủng long ở vòng ngoài tập trung đông đúc, nhưng hoàn toàn không dám bước vào bán kính Điểm Kỳ Dị, Diệp Lâm lái tàu vũ trụ lơ lửng phía trên cái hố, nhìn xuống chỉ thấy một màu đen kịt, như một cái hố đen.
Nhưng dường như lại có chỗ khác biệt.
Diệp Lâm lấy ống nhòm của Quenta.
"Anh thấy gì vậy?" Tang Thiết ghé đầu hỏi.
Diệp Lâm không nói gì.
Phía trên hố đen tối tăm yên tĩnh, anh nhìn thấy một con bạch hạc màu vàng, đôi cánh chim hạc dang rộng ra hai bên, như một chữ thập khổng lồ.
"Đó là cái gì?" Tang Thiết cũng nhìn thấy, cậu ta không nhịn được lẩm bẩm.
Đầu óc Diệp Lâm mơ màng, anh nghĩ đến Goliath với lớp phấn mắt màu cam, nữ Tiên phong cao lớn hơi cúi đầu, trên tay cô có một hình xăm bạch hạc, ánh mắt dịu dàng nhìn Diệp Lâm, nói với anh: "Đây là Beacon của chúng tôi."
"Nếu chẳng may tôi không trở về, mà cậu lại bước vào cửa của tôi, cậu sẽ tìm thấy tôi."
"Tôi phải tìm cô như thế nào?"
"Đến lúc đó cậu sẽ biết."
Diệp Lâm vùi đầu vào lòng bàn tay, anh nghẹn ngào không chịu ngẩng lên, Quenta kéo anh dậy, lớn tiếng nói gì đó, Diệp Lâm chỉ mơ hồ nghe được mấy chữ "Điểm Kỳ Dị", "Tiên phong", cửa khoang sau của tàu vũ trụ đã mở ra, cơn cuồng phong trên cao thổi vào mặt Diệp Lâm, Quenta ôm chặt đầu anh, gầm lên: "Tỉnh lại đi Diệp Lâm! Cô ấy chết vì Điểm Kỳ Dị! Chúng ta chỉ cần đến vị trí của cô ấy, chúng ta có thể dò được Điểm Kỳ Dị!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!