Chương 75: Hoàn chính văn

Tiếng súng còn vang lên trước cả khi Bành An xuống lầu.

Khi hắn đến hiện trường, mọi việc đã kết thúc.

Tòa nhà này cao ba tầng. Tầng một là không gian chung, phòng của ông bà Bành và phòng riêng của Bành An ở tầng hai. Tầng ba là phòng cho khách.

Gần đây, Bành An và Lục Niệm cùng ở trên tầng ba.

Có lẽ kẻ đến đây đã quét từ tầng một lên tầng hai, nhưng lại chọn nhầm phòng và đi vào phòng nuôi thú cưng.

Căn phòng hỗn loạn. Tấm kính của lồ ng nuôi rắn hổ mang chúa vỡ mất một nửa.

Một người đàn ông mặc đồ đen nằm trên sàn.

Bành An im lặng hồi lâu, không phát hiện điều gì khả nghi khác. Hắn bật đèn lên.

Thấy ánh sáng phát ra từ căn phòng, Lục Niệm lập tức nhìn ngó lên xuống từ cầu thang. Tay cô run rẩy, không phải vì cầm súng, mà vì cảm giác lo lắng. Cô tự nhủ phải giữ bình tĩnh, giơ súng, bước nhanh vào phòng. Chợt, dưới chân cô phát ra âm thanh lạo xạo, như thể giẫm lên những mảnh vỡ.

"Cẩn thận, ở đây toàn là mảnh kính." Bành An nhắc nhở.

"Chuyện gì đã xảy ra vậy?" Lục Niệm hỏi.

"Người này làm vỡ kính." Bành An đáp.

Mặt mày người đàn ông tái nhợt, đã bị trúng độc mà chết. Khẩu súng trong tay gã nhắm vào con rắn hổ mang chúa đang nằm cuộn trên sàn.

Con rắn cũng đã chết.

Bành An nói: "Có lẽ em đã bị lộ. Anh và em ở Hồng Kông đều là người của Vân Môn, sớm muộn gì anh cũng sẽ bị phát hiện."

Lục Niệm nhìn con rắn hổ mang chúa: "Đây là thú cưng của anh đúng không?"

"Anh gọi đây là phòng thú cưng, nhưng nuôi nó bao lâu nay, lần nào nó cũng phun nọc vào anh."

"Có lẽ đó là cách nó yêu anh."

Bành An im lặng: "..."

Lục Niệm cười: "Ví dụ như cách anh đối với em, anh cũng có cách riêng của mình. Dù sao hôm nay nó đã lập công bảo vệ chủ nhân."

Bành An thở dài: "Cuộc sống sau này của chúng ta sẽ phải bôn ba, con rắn này sinh ra không đúng thời đại để làm thú cưng."

"Nhưng dù sao anh cũng nuôi nó lâu như vậy, không thấy tiếc chút nào sao?"

Bị thuyết phục, Bành An gật đầu: "Được rồi, đem nó đi chôn thôi."

Giữa đêm khuya, Bành An đào một cái hố nhỏ trong sân để chôn con rắn. May mắn là không phải chôn người, chỉ cần một cái hố nông là đủ.

Hai người rời khỏi nơi đó ngay trong đêm.Sáng hôm sau, Trương Quân Năng nhận được điện thoại của Lục Niệm, bảo anh ấy đến hiện trường vụ án.

Vừa hay anh ấy gặp Ngô Canh Thuận đang lượn lờ bên ngoài.

Vụ việc này không liên quan đến Ngô Canh Thuận, mà là do sát thủ của Kiều Lệ phái đến.

Gần đây, Ngô Canh Thuận học về cổ phiếu, đang ở giai đoạn nhập môn. Hắn ta thử vài lần nhưng liên tiếp thua lỗ. Hắn ta định đến tìm Bành An, nhưng chưa kịp đến thì người của mình đã chết trên lầu nhà Bành An.

Một trong những cảnh sát nhận ra người chết là nhân viên của một công ty vận tải.

Ngô Canh Thuận và cảnh sát đụng mặt nhau. Nhìn thi thể đó, hắn ta đành thừa nhận: "Đó là nhân viên công ty tôi. Nhưng tan làm rồi, tôi không quản được hắn đi đâu vào buổi tối."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!