Chương 74: (Vô Đề)

Hôm đó, khi Tiền Tiến gặp Kiều Lệ, gã đã báo biển số xe cho Trương Quân Năng.

Trương Quân Năng đã đến tìm Kiều Lệ vài lần.

Nhưng Kiều Lệ luôn tìm cách từ chối gặp mặt.

Cho đến khi Trương Quân Năng và Điền Trọng đích thân đến nhà.

Kiều Lệ mới xuất hiện, bước đi có vẻ yếu ớt: "Thưa ngài cảnh sát, hai người đến đây là vì?"

Điền Trọng đứng đợi ngoài cửa hơn mười phút, đã mất kiên nhẫn: "Chúng tôi có một vụ án, cần nói chuyện với Kiều tiểu thư."

"Vụ án?" Kiều Lệ nghĩ ngợi, chợt hiểu ra:

"Là thông báo tìm người trên báo sao? Tôi và cha tôi đã làm lành rồi. Đây là chuyện gia đình, không cần làm phiền đến cảnh sát."

Điền Trọng đáp: "Một vụ án khác."

"Lại còn vụ án nào khác nữa?" Cô ta tỏ vẻ ngạc nhiên.

"Có một thi thể mặc bộ sườn xám của Kiều tiểu thư.

"Điền Trọng quan sát Kiều Lệ. Kiều Lệ rất ngạc nhiên:"Sườn xám của tôi?"

Trương Quân Năng chậm rãi nói: "Kiều tiểu thư có thể đến sở cảnh sát một chuyến không?"

Lúc này, Kiều Lệ mới chú ý đến khuôn mặt thanh tú của Trương Quân Năng. Cô ta khẽ cười: "Được thôi.

"Phía sau cô ta có bốn vệ sĩ đi theo. Điền Trọng lẩm bẩm, suýt lật ngược cả mắt:"Tôi đoán sẽ không hỏi được gì.

"Khi đến sở cảnh sát, bốn vệ sĩ định theo vào. Điền Trọng lập tức ngăn lại, gương mặt lạnh tanh:"Chẳng lẽ ở sở cảnh sát mà Kiều tiểu thư cũng gặp nguy hiểm?"

Kiều Lệ ra lệnh: "Các anh đứng chờ ngoài cửa."

Điền Trọng khẽ cười nhạt, giọng đầy mỉa mai: "Khoe khoang.

"Ba người ngồi xuống. Trương Quân Năng bắt đầu giải thích về vụ án ở vùng hoang vu:"Do thi thể bị phân hủy, chúng tôi không thể xác định danh tính.

Mong Kiều tiểu thư nhớ lại, có ai từng mặc bộ sườn xám của cô không?"

Kiều Lệ suy nghĩ một lúc: "Chẳng lẽ là Phàn Thu Linh?

"Trương Quân Năng và Điền Trọng nhìn nhau. Trương Quân Năng hỏi:"Tại sao Phàn Thu Linh lại mặc sườn xám của Kiều tiểu thư?"

Kiều Lệ trả lời:

"Phàn Thu Linh rất thích sườn xám, nhưng hoàn cảnh gia đình nghèo khó, chẳng có mấy bộ đồ đẹp. Tôi đã tặng cô ấy bộ sườn xám đó."

Trương Quân Năng tiếp tục: "Cô quen Phàn Thu Linh như thế nào?"

Kiều Lệ kể:

"Lần đầu tôi gặp cô ấy là ở cửa tiệm may. Cô ấy đứng nhìn chằm chằm vào những bộ đồ trong tiệm. Tôi không để ý. Khi tôi rời đi, cô ấy gọi tôi lại, hóa ra là tôi làm rơi ví, cô ấy nhặt được và trả lại. Thế là quen nhau."

Trương Quân Năng: "Quan hệ giữa hai người có thân thiết không?"

Kiều Lệ: "Chỉ từng hẹn ăn cơm hai ba lần."

Trương Quân Năng: "Lần cuối cùng cô gặp cô ấy là khi nào?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!