Chương 12: (Vô Đề)

Khi Bành An về đến nhà, ông bà Bành đang ngồi trên ghế sofa bóc bưởi.

Bà Bành cười nói: "Đây là bưởi mật do bạn mẹ tặng. Nhìn bề ngoài thì không được đẹp lắm, nhiều vết sần sùi, nhưng vị thì rất ngọt."

"Vâng.

"Bành An đáp như thường lệ. Bà Bành:"An An, mẹ đã hẹn bạn ăn tối, con đi cùng nhé."

Bành An: "Con muốn nghỉ ngơi."

"An An." Bà Bành ngăn con trai lại: "Con đến gặp Liễu Chi thử, cháu gái của bạn mẹ rất xinh đẹp. Biết đâu gặp rồi con lại thích.

"Hắn đã gặp và không thích. Hắn đi thẳng lên lầu. Ông Bành vẫn im lặng, tiếp tục ăn bưởi. Bà Bành không nhịn được, quay sang trách:"Sao ông không khuyên con một câu?"

"Khuyên không được."

"Thế… chẳng lẽ nhà họ Bành tuyệt hậu sao?"

"Trông cậy vào nó thì thà trông cậy chúng ta sinh thêm một đứa."

"Ông không tin con trai mình sao?"

Ông Bành ăn miếng bưởi cuối cùng, nhưng hương vị ngọt lành cũng không xoa dịu được cơn bực trong lòng: "Nếu nó lấy được vợ, thì chắc mặt trời sẽ mọc từ hướng Tây."

"Cô bé Liễu Chi kia, từ ngoại hình, nhân phẩm, khí chất đến học thức, đều thuộc hàng xuất sắc." Bỗng như sực nhớ ra điều gì, bà Bành vỗ tay: "À đúng rồi, lúc xem ảnh của Liễu Chi, An An đã ngẩn người một lúc lâu."

Ông Bành kinh ngạc: "Thật à?"

"Đúng thế. Chắc là nó… ngại.

"Nhưng trí nhớ của bà Bành đã có sự nhầm lẫn. Khi nhìn thấy ảnh của Liễu Chi, Bành An không ngẩn người, cũng chẳng có chuyện ngẩn ngơ lâu như vậy. Dù sao, bà Bành đã tin vào trí nhớ của mình. * Bành An gọi điện cho trợ lý Lương, hắn hỏi:"Liễu Chi vào làm từ khi nào?"

Trợ lý Lương sửng sốt, lần đầu tiên anh ta thấy cấp trên của mình hỏi về một người phụ nữ. Anh ta đáp: "Liễu Chi có năng lực rất xuất sắc, là ứng viên đứng đầu trong số những người ứng tuyển làm thủ quỹ."

"Không phải chỉ làm việc lặt vặt thôi sao?"

Bành An vốn nghĩ cô ấy chỉ là người pha cà phê nhàn rỗi.

"Bành tiên sinh, việc cô ấy mang cà phê vào phòng họp hoàn toàn là giúp đỡ thôi."

"Tài liệu."

Trợ lý Lương vội đáp: "Xin chờ tôi mười phút."

Trong lúc chờ đợi, Bành An đi vào phòng nuôi thú cưng.

Ở đó có một chiếc hộp lớn, khung viền làm bằng kim loại, còn lại đều là kính. Bên trong được trang trí bằng những cây cối và thực vật giả.

Trong khu rừng mini ấy có một con rắn mà hắn đã mua ở buổi đấu giá – một loài cực độc, rắn hổ mang chúa.

Con vật đang nằm yên bỗng nhận ra có người, nó lao vọt ra khỏi bụi cỏ. Đầu nó hơi nhô lên, mắt tròn sắc lạnh, thè lưỡi dài như mũi kim.

Dù đã được nuôi dưỡng bao lâu, con rắn vẫn luôn chào chủ nhân bằng cách nhe nanh đe dọa.

Bành An ném hai quả trứng chim vào hộp thức ăn.

Con rắn hổ mang đứng yên tại chỗ, thân mềm mại nhưng đầy sức mạnh, đối mặt với hắn. Một lát sau, nó mới nuốt trứng chim.

Cùng lúc đó, Bành An nhận được cuộc gọi từ trợ lý Lương.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!