Ngày hôm nay, phủ đệ của Lâu đại soái khách đến chật nhà, cực kì náo nhiệt.
Con trai độc nhất của Lâu đại soái kết hôn, quan viên lớn nhỏ ở sáu tỉnh Bắc Kì, bất kể gần hay xa, đều phải chạy đến chúc mừng, cho dù bị công việc níu chân không thể tới được, cũng phải sai người đưa lên một phần quà mừng, giống như là một cuộc tranh tài, hồng bao của người này so với người kia càng thêm dày.
Quà mừng của nhóm quan văn có thể nói là đa dạng đủ loại, đồ cổ tranh cổ từ triều địa trước đến hàng ngoại nhập phương Tây, cái gì cần có đều có, còn nhóm võ quan tất cả đều giống nhau – tặng bạc.
Một sư trưởng đi theo Lâu đại soái nam chinh bắc chiến hơn hai mươi năm, vỗ vỗ cái bụng có chút phát tướng, cười ha hả nói: "Đại soái, tôi cùng mấy anh em đều là mấy tên già đầu thô kệch, cũng không học được mấy chuyện phong nhã của đám văn nhân kia, thật sự thì mấy cái này đều là chút tâm ý của bọn tôi, ngài nghìn vạn lần đừng bắt bẻ! Không cần quan tâm nghìn tốt vạn tốt, bạc vẫn là tốt nhất!"
Nói xong, cả phòng đều cười vang, ngay cả các quan văn từ trước đến nay không thể nào hòa hợp với những quân nhân này cũng không kiềm được mà nở nụ cười.
Trong chính phủ phương Bắc, quan viên của sáu tỉnh Bắc Kì tự tạo phe cánh, phần lớn bọn họ là đi theo Lâu đại soái lập nghiệp, lại theo Lâu đại soái một đường phong quang đi tới, lòng trung thành đối với Lâu đại soái tuyệt không thể nghi ngờ. Dù cho mâu thuẫn nội bộ có lớn cách mấy, vào thời điểm đối ngoại, vẫn có thể trên dưới một lòng.
Sở dĩ tổng thống Tư Mã gần hai năm nay đối với Lâu đại soái kiêng kị như vậy, hẳn là tránh không khỏi quan hệ đến hệ thống quan viên của sáu tỉnh Bắc Kì. Nôm na mà nói, chính phủ phương Bắc là một triều đình lớn thì sáu tỉnh Bắc Kì chính là một triều đình nhỏ. Cho dù Lâu đại soái không hề có tâm tư làm phản, tổng thống vẫn đứng ngồi không yên. May mà phương Nam còn có một Trịnh Hoài Ân nắm giữ, nếu không tổng thống Tư Mã cùng Lâu đại soái xé rách da mặt với nhau cũng chỉ là chuyện sớm muộn.
Trong nhà Lâu đại soái làm hỉ sự, cũng có không ít thành viên trọng yếu trong chính phủ phương Bắc đến chúc mừng, trong đó Bộ trưởng bộ Giao thông đương nhiệm Triển Trường Thanh là em rể của Lâu đại soái, chính thất phu nhân là em ruột của Lâu phu nhân, nếu không phải xảy ra chuyện ngoài ý muốn, còn kém một chút thôi đã trở thành thông gia cùng Lâu đại soái, thân càng thêm thân. Bộ trường Triển cùng Triển phu nhân nhìn cảnh tượng náo nhiệt trước mắt, trong lòng cũng cảm thấy tiếc hận, trách ai được, vẫn đành phải trách cô nương nhà mình không có phúc khí.
Lâu phu nhân và Triển phu nhân là chị em ruột cùng cha cùng mẹ, cảm tình từ trước đến giờ vẫn luôn rất tốt. Việc đính hôn trước đây không thành, hai chị em đều có chút tiếc nuối. Bên ngoài một dạo còn có tin đồn hai chị em trở mặt thành thù, khiến cho anh cả của nhà mẹ đẻ Lâu phu nhân tự mình đến hỏi. Hôm nay Triển phu nhân đích thân đến đây chúc mừng, mọi lời đồn đãi đều tự sụp đổ.
Lâu phu nhân cũng vì dụng tâm của em gái mà xúc động, vội vàng lôi kéo tay Triển phu nhân, "Thực là mong muội đến quá đi."
Triển phu nhân cười nói: "Tỷ trông ta sao? Là trông hồng bao của ta chứ gì?"
"Lời này muội nói cũng không ngại rùng mình, cháu ngoại trai của muội kết hôn, muội thân làm dì cũng không nên biểu hiện một chút gì đó sao? Còn không biết xấu hổ mà đem đến khoe khoang."
"Trường Thanh nhà ta đây chính là nha môn trong sạch, ta chính là keo kiệt đấy, đi tay không đến ăn tiệc đấy, tỷ còn có thể làm gì nào, chẳng lẽ lại đem ta đá đi?"
"Muội a!"
Lâu phu nhân nghe Triển phu nhân nhắc đến chuyện tình của Triển Trường Thanh, trong lòng khẽ động, nhưng trước mắt cũng không hỏi kĩ càng, chỉ thoáng ra hiệu cho Triển phu nhân, khoát khoát tay, để sau hẵng nói.
Triển phu nhân hiểu ý, cũng không nói thêm gì nữa, giúp Lâu phu nhân cùng chào hỏi quan viên đến đây chúc mừng.
Bên này đang náo nhiệt, ngoài cửa đột nhiên một trận huyên náo, "Tổng thống đích thân đến!"
"Tổng thống đến đây?"
Lâu đại soái lập tức đi ra ngoài đón, Lâu phu nhân cũng nhanh nhẹn đi lên mấy bước, hai vợ chồng trao đổi ánh mắt, những người khác không biết, vẫn chỉ xem tổng thống là nhớ đến vị anh em kết nghĩa này, thế nhưng Lâu đại soái cùng Lâu phu nhân biết rõ, tổng thống đi chuyến này, tám phần mười không phải đơn giản là đến uống chén rượu mừng như vậy.
Xe con đen cắm cờ xí năm màu của phủ tổng thống dừng ở trước phủ đại soái, nhân viên bảo vệ đi theo tản ra khắp nơi, theo sau đó vẫn còn mấy chiếc xe khác.
Tài xế mở cửa xe, tổng thống Tư Mã mặc âu phục, dưới chân là giày da màu đen, càng tôn lên thân hình cao lớn của ông, quai hàm vuông vắn, lông mày dày đậm, nhìn diện mạo của ông thật sự là không giống với một chính khách mà lại càng giống với một vị tướng quân quanh năm dẫn binh đi đánh giặc. Ai có thể nghĩ tới, một người đàn ông nhìn thô kệch như vậy lại ngồi ở trên vị trí tổng thống chính phủ phương Bắc, cầm trong tay một nhánh quân đội mạnh mẽ, quân phiệt lớn nhỏ ở phương Bắc chỉ có thể cúi đầu hàng phục.
"Hiền đệ, hôm nay cháu trai kết hôn, vi huynh đến xin uống một chén rượu mừng, đệ sẽ không từ chối đón tiếp ta chứ?"
"Làm sao có thể!" Lâu đại soái cười ha ha một tiếng: "Đại ca đây là cho ta mặt mũi vô cùng lớn mà! Làm đệ đệ chỉ có cao hứng, chỗ nào sẽ không hoan nghênh chứ? Nhưng mà đại ca à, huynh mang người đến, lễ cũng đem theo không ít chứ hả?"
Lâu đại soái cố tình nói trắng ra mấy lời thô lỗ, mà ở trong mắt người ngoài ông là một tên quân nhân thô kệch lỗ mãng, cái cách nói chuyện và làm việc như thế này mới đúng là bình thường.
Lâu phu nhân không hài lòng liếc Lâu đại soái, nhìn tổng thống Tư Mã cười nói: "Đại ca, huynh đừng để ý đến hắn, huynh có thể tới đã là một phần đại lễ rồi."
"Vẫn là em dâu biết nói chuyện." Tổng thống Tư Mã cười cười, nói tiếp: "Không chỉ có mỗi ta tới, muội xem một chút, còn có ai?"
Mọi người lúc này mới đưa mắt nhìn sang mấy chiếc xe đi theo sau xe tổng thống, từ cửa xe lục tục mở ra, âm thanh hít khi lập tức nổi lên tứ phía.
Xuống xe trước là một người trung niên nhìn hơi già dặn, gầy gò, trên người mặc trường bào tiền triều làm áo khoác ngoài, thế nhưng lại mang khuôn mặt của người phương Tây. Đừng xem tướng mạo của vị trung niên người ngoại quốc này tầm thường, lại không ai dám khinh thường, hắn chính là đại công sứ Anh Quốc đóng tại Trung Hoa – Jordan, ngay cả Từ Hi lão thái hậu cũng từng bị lão cáo già này lừa vài lần, sau khi chính phủ hai miền nam bắc giằng co, chính quyền phương Nam một mực tuyên bố mình mới đúng là chính thống, mà Jordan đứng đầu công sứ các quốc gia lại chưa từng bày tỏ thái độ rõ ràng, không thừa nhận phương Nam, cũng không đắc tội với phương Bắc, quả nhiên là thuận lợi mọi bề, ai cũng không đắc tội, hai bên đều được chỗ tốt.
"Lâu đại soái, xin chúc mừng!" Jordan học theo dáng vẻ của người bản xứ, hai tay ôm quyền, cười đến mặt đầy nếp nhăn.
Lâu đại soái hiển nhiên không dám chậm trễ, vội vàng ôm quyền đáp lễ: "Đa tạ."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!