Chương 49: Người cùng cảnh ngộ?

Dịch: WindDK

Bất Tiếu nhìn thoáng qua Phong Hành, tên Võ Sĩ vốn là một trong bốn một trong những hạch tâm của Tung Hoành Tứ Hải.

Phong Hành cũng có ý muốn đòi lại trang bị cho Bất Tiếu, nên gật đầu với hắn. Bất Tiếu lúc này giơ một tay lên: "Mọi người đều lui lại cả đi"

Người của Tung Hoành Tứ Hải đều lùi lại, Cố Phi nói tiếp: "Để cho mấy cô này rời đi đã"

Bất Tiếu cũng thoải mái gật đầu. Dù sao thì muốn tìm mấy cô gái này trong trò chơi cũng dễ hơn so với tìm một trang bị cực phẩm."Đi cùng đi" Tiểu Vũ tới kéo Cố Phi đi.

Cố Phi cười cười, nhưng còn chưa nói lời nào thì Bất Tiếu đã rống lên: "Hắn không được đi!"

Cố Phi nhìn mấy cô gái gật đầu: "Mọi người đi trước đi"

Tung Hoành Tứ Hải tránh ra một lối đi, Cố Phi khẽ đẩy bả vai Tiểu Vũ: "Đi trước đi!"

Bốn người bọn họ vừa ra khỏi vòng vây, Tiểu Vũ lại nhìn về phía sau xem tình huống thế nào.

" Trực tiếp đi về khu vực an toàn đi" Cố Phi gửi tin cho cô, rồi lại đứng yên một chỗ chờ diễn biến tiếp theo.

"Đi cũng khá xa rồi? Vậy anh bạn có định trả lại dao găm cho tôi không!" Bất Tiếu nhìn ra tâm tư của Cố Phi nên cũng không có thúc giục.

Cố Phi lại cười cười: "Trả dao găm cho anh bạn rồi thì tôi có thể rời đi không?"

" Đương nhiên" Bất Tiếu khẳng định không cần suy nghĩ.

Cố Phi vẫn giữ nụ cười: "Vậy thì không trả!"

"Mày!" Bất Tiếu nổi giận.

" Nói dối không phải trẻ ngoan đâu" Cố Phi chân thành khuyên nhủ.

Bất Tiếu khẽ giật mình, lập tức nóng mặt nói: "Móa, có gian tế rồi!"

Khi nãy, Ngự Thiên Thần Minh đã nói cho Cố Phi biết. Bất Tiếu đang sắp xếp trong kênh công hội, hạ lệnh ngay khi lấy lại dao găm thì trực tiếp hạ gục Cố Phi, hơn nữa ở khu an toàn bên học viện Pháp Sư học viện Pháp Sư cũng có người mai phục, muốn đem Cố Phi chà đạp vài lần.

Cố Phi cũng thay đổi ý định ban đầu của mình, quyết định không trả lại dao găm cho Bất Tiếu. Phương chăm gậy ông đập lưng ông lúc nào cũng được Cố Phi ủng hộ.

Lời ba xạo bị vạch trần, Bất Tiếu có nói gì nữa cũng vô dụng. Trong lòng hắn còn đang suy tư tìm cách lấy lại dao găm, nhưng lúc này Phong Hành đã thay hắn hạ quyết tâm.

" Giết hắn, khi nào tuôn ra Phong Chi Ám Ngữ mới thôi!" Phong Hành quát một tiếng chói tai, rồi nghiêng người lao tới, lại là một chiêu Sách Mã Lưu Tinh nữa.

Cố Phi cũng không bối rối, không tránh không né, chỉ nhấc tay lên, pháp trượng trong tay giơ thẳng ra trước. Phong Hành đã nhanh, cánh tay của Cố Phi giơ lên còn nhanh hơn, do đó khi Phong Hành vừa tới đã bị cây gậy chờ sẵn chọc vào ngực.

Góc độ giơ gậy của Cố Phi cũng có ẩn chứa huyền diệu trong đó, ngắm chuẩn huyệt đạo trên người Phong Hành. Nếu chỉ dựa vào một chút sức mạnh của Cố Phi mà công kích vào huyệt đạo thì cũng chả có tác dụng gì, nhưng lúc này Phong Hành lại hổ báo lao tới, cuối cùng cánh tay của Cố Phi chịu không nổi mà bị đẩy văng, còn Phong Hành thì chỗ ngực cũng đau nhói mà loạn choạng.

Đây là Định luật 3 Newton đấy.

Nhưng người bình thường không thể nhận ra ảo diệu trong một chọc này của Cố Phi, lại càng không biết huyệt đạo ở chỗ nào, muốn lợi dụng điểm vật lý này cũng là một việc khó khăn.

Người của Tung Hoành Tứ Hải mồm chữ O nhìn Cố Phi cầm pháp trượng mà có thể làm cho vị Võ Sĩ xếp hạng 6 trong Thế giới song song lảo đảo đến mất phương hướng như vậy, trong lúc nhất thời cũng đứng im như trời trồng. Cũng chỉ có Bất Tiếu là xót ruột món đồ của mình, bất chấp Phong Hành chết sống ra sao, mở miệng la hết: "Đứng đó làm gì nữa, xông lên một lượt đi!"

Lúc này một âm thanh trong trẻo dễ nghe vang lên ở phía trên đầu của Cố Phi: "Đưa tay lên bắt lấy này!"

Trong trò chơi nhà cửa cũng không phải mái bằng, mà là mái ngói nghiêng. Lúc này trên nóc nhà có một gương mặt lộ ra, hòa cũng với một màu đỏ đen của mái ngói thật sự rất có sức sống. Một cánh tay từ trên nóc thả xuống, đang vẫy vẫy với Cố Phi.

Mọi người đều ngẩn ngơ, chỉ có Cố Phi giống như là không ngoài ý muốn, hắn liền giơ tay chụp lấy cánh tay thả xuống kia. Người nọ vung tay kéo lên, Cố Phi lại dùng chân đạp vào tường mượn lực, hai người phối hợp cũng đã đủ sức bật, Cố Phi thuận lợi trèo lên nóc nhà.

"Cô nhìn vậy mà sức lực cũng không nhỏ!" Cố Phi cười. Điều này trong thực tế thì có mấy cô gái đủ sức để tùy ý kéo người ta vượt qua bờ tường chứ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!