Dịch: WindDK
Trước khi bỏ đi, Cố Phi nhất thời nảy ra ý định, quay đầu lại ném ra một cái Liên Châu Hỏa Cầu. Đây là lần đầu tiên hắn vận dụng kỹ năng của Pháp Sư vào thực chiến, vốn chỉ muốn cản trở phía sau một chút, để bọn họ không đuổi kịp. Kết quả vượt quá mong đợi, vậy mà cũng xử lý được hai tên nữa.
Đáng tiếc lúc này từ vài hướng có mấy tên đang vội vã chạy tới, chắc là viện trợ mà Bất Tiếu đã gọi giúp đỡ. Cố Phi từ bỏ ý định muốn xử lý hết ba tên còn lại, gấp rút rời khỏi hiện trường gây án. Vòng vèo mấy con đường quanh Cloud City, rồi hắn tìm được một con hẻm vắng người, bèn gỡ miếng vải che mặt ra, thu hồi Viêm Chi Tẩy Lễ, cất luôn cái mũ rơm rách nát, lấy pháp trượng ra thay thế, cuối cùng nghênh ngang rời khỏi con hẻm.
Mấy người chạy lại công hội Đạo Tặc càng lúc càng nhiều, mà người của Tung Hoành Tứ Hải thì chỉ là một phần nhỏ trong đó, đa phần là dân nhiều chuyện chạy lại hóng. Cố Phi cảm thấy tiếc cho bọn họ, hiện giờ mới chạy tới thì hết chuyện để hóng cmnr.
Hung thủ giết người Cố Phi không coi ai ra gì, nghênh ngang bước đi trên đường lớn, chỉ lát sau đã tới quán rượu Tiểu Lôi. Ông chủ Tiểu Lôi cùng bọn họ cũng khá quen thuộc, cũng là do một nhóm sáu người mà có hai người gặp qua là ấn tượng khó phai. Thấy Cố Phi vào cửa, Tiểu Lôi mỉm cười chào hỏi, rồi chỉ vào căn phòng quen thuộc.
Cố Phi bước qua, vén màn lên, thì đúng như mấy tên này đã nói, không cần quan tâm tới sống chết của hắn, bỏ đi trước uống rượu chè chén rồi.
Năm người quay đầu lại thấy Cố Phi, Hàn Gia Công Tử mới nhìn đồng hồ: "6 phút"
"Ừ, tao thắng rồi." Kiếm Quỷ mặt không biểu tình, xòe tay lên bàn.
Bốn người khác bất đắc dĩ thò tay vào túi của mình, mỗi người lấy ra năm vàng, ném lên bàn. Kiếm Quỷ không lưu tình chút nào gom hết lại bỏ vào túi mình, cuối cùng lại đưa tay về phía Ngự Thiên: "Không phải, chú em mày mười vàng lận."
"Này, tui chỉ tùy tiện nói chơi cho vui thôi, anh tưởng thật à!" Ngự Thiên Thần Minh bất mãn.
" Đương nhiên, đã nói ra là lời thật, không cần phải chống chế!" Kiếm Quỷ không rút tay lại.
"Đưa nó đi, không thì ảnh hưởng tới anh mày uống rượu!"Hàn Gia Công Tử nói.
Ngự Thiên Thần Minh ruột đau như cắt nước mắt đầm đìa mà lấy ra thêm năm vàng nữa đưa cho Kiếm Quỷ.
Năm người đã tính toán xong, sau đó mới để ý tới Cố Phi, Hàn Gia Công Tử mở đầu vỗ tay: "Hoan nghênh hoan nghênh, chào mừng sát thủ số một của chúng ta"
Cố Phi nhìn qua túi tiền của Kiếm Quỷ: "Mọi người đang làm trò gì vậy?"
"Không có gì, tụi này đang cá cược một chút xem ông mất bao lâu mới thoát khỏi vòng vây tầng tầng lớp lớp đó" Hàn Gia Công Tử nói.
"Cá cược à? Kiếm Quỷ thắng?" Cố Phi vừa ngồi xuống vừa nói.
Kiếm Quỷ gật gật đầu.
"Thế thì chia cho tui phân nửa đi!" Cố Phi cười.
Kiếm Quỷ lại gật gật đầu, móc vào trong túi tiền, cẩn thận đếm đủ 12 vàng, lại lấy thêm 50 bạc, rồi đưa tới trước mặt Cố Phi: "Mỗi người một nừa"
Cố Phi bất ngờ, hắn chẳng qua chỉ đùa một chút thôi. Hàn Gia Công Tử ngửa mặt lên trời thở dài: "Thôi cầm đi! Lần sau rút kinh nghiệm đừng có đùa với người đứt dây thần kinh hài hước!"
Kiếm Quỷ lại rất chân thành: "Nên làm thôi, cho dù ông không nói thì tui cũng chia cho ông một nửa."
Cố Phi cười khan: "Vậy thì cảm ơn!" Nói xong cũng gom tiền bỏ vào túi, vẻ mặt của Ngự Thiên Thần Minh vô cùng đau đớn.
"Thế nào rồi? Bất Tiếu hiện tại ra sao?" Hàn Gia Công Tử hỏi Cố Phi.
" Không biết, tui thoát khỏi vòng vây thì đi tới đây luôn, ý của ông là giờ quay lại tâm sự với hắn hả? Hiện tại chỗ đó nhiều người lắm" Cố Phi nói.
Ngự Thiên Thần Minh gật đầu: "Đám người chạy tới Vân Hà sơn cốc đều bị gọi về rồi"
"Trong kênh chat của công hội Bất Tiếu có nói gì không?" Hàn Gia Công Tử hỏi Ngự Thiên Thần Minh.
Ngự Thiên Thần Minh nhìn chằm chằm vào kênh chat: "À, ai cũng hỏi hắn xày ra chuyện gì, ai gây ra chuyện này, có điều Bất Tiếu không có lên tiếng."
"Ồ! Hắn bắt đầu nói này!" Ngự Thiên Thần Minh đột nhiên nói.
" Hắn nói cái gì?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!