Chương 10: Trải nghiệm mới lạ

Trên đường quay trở lại thành Cloud City thì càng lúc càng có nhiều người. Đại bộ phận người chơi đã không còn tập trung quá nhiều vào chuyện thăng cấp nữa, mà đang trải nghiệm cảm giác mới lạ do game VR mang lại. Hai người đứng chung một chỗ nắm chặc tay, vỗ vỗ vai, đều cảm thấy vô cùng mới lạ.

Cố Phi trở lại Cloud City, hướng quán rượu mà Hỏa Cầu đang ngồi.

Quán rượu, nhà đấu giá, ngân hàng. Ba kiến trúc trọng yếu, nằm ở ba phía khác nhau.

Cố Phi tiến lên, đẩy cửa quán rượu ra.

Ánh sáng trong quán cũng không phải mờ mờ ảo ảo như Cố Phi tưởng tượng, mà là màu sắc nhu hòa tự nhiên. Trong quán người chơi rất nhiều, cười cười nói nói, chưa xuất hiện những bợm nhậu vung tiền say xỉn. Giá gỗ của quán rượu chất đầy những chai rượu, chào đón người chơi là một NPC miệng lúc nào cũng tươi cười ôn hòa.

Cố Phi nhìn quanh, vẫn thua mắt của Hỏa Cầu đã phát hiện ra hắn trước, cất tiếng gọi: "Túy ca Túy ca, ở đây nè!"

"À, Hỏa Cầu!" Cố Phi hướng hắn phất tay. Chợt một thanh âm vang lên, một cái Hỏa Cầu hừng hực thiêu đốt trước mặt hắn. Chung quanh người chơi đều khẽ giật mình, nhưng lập tức minh bạch, đều cười lên ha hả.

Cố Phi bất đắc dĩ mà chờ Hỏa Cầu biến mất, mới đi đến trước bàn. Hỏa Cầu vẻ mặt phiền muộn, lại nguyền rủa thằng bạn đã đặt tên. Cố Phi một bên nghe hắn lầm bầm, một bên tiếp tục đánh giá mọi nơi.

"Ồ, đây không phải là..." Cố Phi đột nhiên thấy một người.

Hỏa Cầu quay đầu lại nhìn lướt qua, nở nụ cười: "Kiếm Quỷ đúng không! Hắn cũng vừa đến không lâu"

" Thằng này lượn vòng vòng, ngược lại còn đến trước mình nữa!" Cố Phi nói.

" Sao vậy?" Hỏa Cầu không hiểu.

"Hắn vừa rồi mới ở khu ban nãy luyện cấp, tui có thấy hắn" Cố Phi nói.

"À... cấp bậc của hắn dường như cũng không có tăng lên" Hỏa Cầu nói xong, lại rót rượu cho Cố Phi, "Nào, Túy ca, nếm thử rượu này đi. Nhìn nickname của ông chắc cũng là một người sành uống rượu hả?"

Cố Phi cười khổ: "Ông quên rồi hả? Cái tên này cũng do người ta đặt, giống ông vậy đó."

"À, tui quên mất!" Hỏa Cầu vỗ đầu một cái, "Sớm biết như vậy, tui cũng không rủ ông uống rượu rồi. Làm tốn hết 1 ngân tệ!" Hỏa Cầu rất là tiếc. Một ngân tệ tương đương 100 đồng tệ, thời kỳ đầu game này cũng có thể mua một vũ khí sơ cấp ở chỗ thợ rèn, đánh quái kiếm tiền, cũng khá lâu mới đạt được.

"Không sao, coi như tui trả đi!" Cố Phi cười cười, hắn đánh quái cao cấp hơn so với Hỏa Cầu, tự nhiên thu nhập cũng phong phú hơn nhiều.

Lúc này Kiếm Quỷ cũng phát hiện Cố Phi bên cạnh, bốn mắt nhìn nhau, Kiếm Quỷ hướng Cố Phi nhẹ gật đầu, coi như chào hỏi.

Trong quán rượu vẫn tiếp tục ồn ào.

Đột nhiên cửa quán bị đẩy ra, phát lên một tiếng "C...R...I...T", cả quán rượu đột nhiên im lặng, chỉ còn lại một ít âm thanh nhỏ, mọi người đều quay lại nhìn, Cố Phi cũng vậy.

Một thân áo choàng màu tím nhìn có vẻ quen mắt, nhưng Cố Phi không dám khẳng định là người mà mình gặp trên sườn núi khi nãy. Trên đường về thành, hắn đã gặp không ít người có trang phục tương tự, hiển nhiên là trang bị sơ cấp của một nghề nghiệp nào đó.

Trang bị sơ cấp trong trò chơi đa phần đều khá giống nhau, thế là mỗi nghề nghiệp đều ăn mặc có phần tương tự. Cô gái này dáng người đều đặn, chỗ nào cong thì cong, chỗ nào thẳng thì thẳng tắp, toàn thân từ trên xuống dưới không có một chỗ nào dư thừa, khó trách toàn bộ quán bar đều há hốc mồm, dáng người như vậy là hoàn mỹ không chê vào đâu được.

Nếu mà so sánh, khuôn mặt cô gái này so với thân hình cũng không quá mức kinh diễm. Nhưng vẫn là một khuôn mặt xuất sắc, ánh mắt ngập nước rung động lòng người, khóe miệng cười nhẹ làm người ta cảm thấy thân thiết. Cười cười, cô gái này hướng mọi người trong quán khẽ gật đầu.

Mọi người lúc này mới khôi phục thái độ bình thường. Khi nãy dùng ánh mắt trần trụi, nóng rát mà săm soi con gái nhà người ta, hiện tại cũng phải ra vẻ đạo mạo, muốn nhìn thì chỉ nhìn lén mà thôi.

Trong quán rượu kỳ thật người rất nhiều, lúc này đã không có bàn trống. Có điều có vài bàn chỉ có một hai người ngồi. Lúc này đám nam nhân đã lộ ra thần sắc hưng phấn. Có điều cũng không có ai dám lên tiếng mời, súng bắn chim đầu đàn, lúc này ai tùy tiện mở miệng, người đó sẽ là kẻ địch của toàn bộ mọi người, cho dù nhất thời có cơ hội ngồi kế người đẹp, ra khỏi quán lại bị người ta trói lại ném xuống sông. Vì xây dựng xã hội an toàn, tất cả mọi người đều im lặng, chờ đợi người đẹp tự chọn.

Cô gái rảo bước dịu dàng đi tới, Hỏa Cầu cũng lộ ra kích động. Hắn và Cố Phi ngồi bàn có bốn chỗ, giờ chỉ có hai người ngồi, có thể nói là tình thế tốt. Ai dè ánh mắt người đẹp chỉ xẹt qua chỗ Cố Phi cùng Hỏa Cầu, rồi chuyển đi chỗ khác.

Hỏa Cầu trông mong không được, cuối cùng cũng nhún nhún mũi: "Oa, thơm quá!"

"Trò chơi mà... làm gì có mùi nước hoa." Cố Phi khinh bỉ hắn.

"Là mùi thơm của cơ thể, trò chơi đem mùi thơm của cơ thể mô phỏng luôn rồi!" Hỏa Cầu một mực chắc chắn.

Cố Phi cười cười, mặc kệ hắn. Lúc này cô gái đã đi qua một nửa quán cũng không thấy chỗ ngồi, giống như muốn đi ra ngoài rồi. Đột nhiên cô gái dừng lại bên cạnh Kiếm Quỷ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!