Đã đến giờ đi ngủ buổi tối.
Tề Vệ đột nhiên phát hiện một vấn đề phiền toái.
Hai người bọn họ, ngủ thế nào đây?
Hai ngày trước còn có thể nói vì nàng bị thương vừa tỉnh lại cần nghỉ ngơi, nhưng hiện tại thì tìm lý do gì để ở riêng phòng với nàng đây?
Tề Vệ nghĩ không ra.
Mà Trâu Lan Thanh bên kia đã chờ hắn cùng đi ngủ.
Đúng rồi, hôm nay Trâu Lan Thanh đi dạo một vòng trong nhà, phát hiện nơi này trừ phòng ngủ của nàng, còn có phòng riêng của Tề Vệ, cùng với một phòng khách.
Hai người là phu thê, đáng lý nên ngủ cùng nhau, có lẽ giống những gia đình lớn khác, chỉ thỉnh thoảng mới ngủ một mình nhỉ.
Nàng đã xem qua, ngăn tủ trong căn phòng kia còn thừa một cái chăn, có lẽ là vì thế mà chuẩn bị.
Tề Vệ kia, hẳn là sẽ đến phòng nàng bên này mà ngủ.
"Tướng công, chàng không ngủ sao?"
Trâu Lan Thanh nhấc xiêm y đi vào thư phòng, nghiêm túc hỏi.
Nhìn thấy động tác dịu dàng của nàng, Tề Vệ trong nháy mắt vẫn không thích ứng được.
Nàng vẫn nên dữ một chút, xấu tính một chút sẽ làm hắn thoải mái hơn.
Đúng là có bệnh mà.
Tề Vệ thầm mắng chính mình.
"Ừm, nàng ngủ trước đi, đêm nay ta còn chút việc phải xử lý, không cần chờ ta. Huống chi thân thể nàng còn chưa khỏe, vẫn nên nghỉ ngơi nhiều một chút."
Tề Vệ tùy tiện tìm một lý do, định miễn cưỡng cho qua.
Trâu Lan Thanh nghe xong ồ một tiếng, cũng không nói gì, quay đầu rời đi.
Tướng công này quả nhiên có chút kỳ lạ.
Đợi đến khi Trâu Lan Thanh đi rồi, Tề Vệ lại ngồi trong thư phòng một lúc, cho đến khi thấy đèn ở phòng bên kia tắt, hắn mới lén lúc quay về phòng của mình.
Nhưng mà, lý do tương tự không thể nói lần thứ hai.
Tề Vệ cũng biết rõ đạo lý này, cho nên hắn còn suy nghĩ suốt đêm về lý do để thoái thoác cho vẹn cả đôi đường.
Sáng sớm hôm sau khi dùng bữa, Tề Vệ mở miệng:
"Hiện tại ta chỉ làm chút buôn bán nhỏ để kiếm sống qua ngày, nhưng chung quy vẫn không có tiền đồ lớn gì."
Cho nên mấy hôm nay ta nghĩ tới nghĩ lui, quyết định thi lấy công danh, như vậy tương lai chúng ta mới có một lối thoát trong tương lai."
Giọng điệu đứng đắn lại sâu sắc, còn đường hoàng như vậy.
Hắn nói như vậy, cũng là vì chuyện tìm lý do tiếp theo.
Trâu Lan Thanh ở đối diện nghe xong, thấy đây là chuyện tốt nên gật đầu tán thành.
Tướng công cầu tiến, trong lòng nàng cũng được an ủi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!