Mấy ngày không gặp Tống Nam Tinh, thỏ bông vừa thấy cậu bước vào liền vui vẻ nhào tới ôm cẳng chân cậu.
Tống Nam Tinh ngồi xuống, bế nó lên quan sát kỹ, khen ngợi: "Tiểu Nguyệt Lượng trông còn xinh đẹp hơn trước."
Tay nghề của Cảnh Nhiêu quả thực rất tốt. Ban đầu, Tống Nam Tinh nghĩ cô ta chỉ giúp sửa lại đôi chỗ, không ngờ cô ta dùng vải mới để làm lại toàn bộ thân thể cho thỏ bông. Bộ lông màu trắng ngà giờ có cảm giác mềm mại hơn trước rất nhiều, cậu không rõ chất liệu là gì, vừa dẻo dai vừa dễ chịu hơn hẳn.
Thỏ bông đang mặc một chiếc váy công chúa xanh nhạt phồng xòe hết sức cầu kỳ, đôi mắt làm từ cúc pha lê đỏ lấp lánh long lanh. Nó thẹn thùng xoay một vòng trước mặt Tống Nam Tinh, rồi chìa hai chân ngắn ngủn ra cho cậu xem.
Tống Nam Tinh quan sát một lúc rồi nói: "Có vẻ linh hoạt hơn trước."
Cảnh Nhiêu tiếp lời: "Vải cũ quá mỏng, dùng thời gian dài nên dễ hỏng. Tôi đã dùng loại vải tương tự để may lại cơ thể cho nó, nhồi thêm bông rồi thay cả khung xương và khớp cầu. Bây giờ nó linh hoạt hơn trước rất nhiều. Còn hai cái tai chưa làm xong, chắc phải mất vài ngày nữa, tai là phần khó làm nhất."
Lúc này, Tống Nam Tinh mới nhận ra chiếc mũ nấm màu xanh trên đầu thỏ bông không phải để trang trí.
"Phiền cô rồi." Cậu nhẹ nhàng xoa đầu thỏ bông, nói với Cảnh Nhiêu.
Cảnh Nhiêu lại hỏi: "Cậu thấy em ấy có giống trước đây không?"
Tống Nam Tinh sững lại, chăm chú quan sát thỏ bông rồi đáp: "Rất giống, không khác biệt lắm. Sao tự nhiên cô lại hỏi vậy?"
Cảnh Nhiêu nói: "Em ấy rất để ý điều này."
Cô ta giỏi chế tạo các loại búp bê, kể cả hình nhân cũng không ngoại lệ. Cô ta từng nói với Tiểu Nguyệt Lượng rằng mình có thể làm cho nó một cơ thể búp bê hình người, nhưng nó nhất quyết không chịu. Ngay cả cơ thể mới cũng muốn giữ nguyên y như cũ.
Thấy nó kiên quyết quá, Cảnh Nhiêu chỉ có thể giữ vẻ ngoài như ban đầu, đồng thời cố gắng giúp thân thể nó bền và linh hoạt hơn một chút.
Tống Nam Tinh nhìn thỏ bông, thỏ bông cũng ngẩng đầu nhìn cậu. Đôi chân ngắn cụp xuống hai bên, đôi mắt đỏ lấp lánh, trông có chút kiêu ngạo.
Tống Nam Tinh đọc được ngôn ngữ cơ thể của nó: Tôi vẫn là tôi, không thay đổi.
Chẳng hiểu sao điều này không khiến cậu vui vẻ, ngược lại còn khiến lòng cậu trĩu nặng. Cậu ưu sầu xoa đầu thỏ bông, dịu dàng nói: "Dù có thay đổi cũng không sao, anh vẫn sẽ nhận ra em. Em mãi mãi là..."
Là gì của mình?
Tống Nam Tinh ngẩn ra, sau đó bổ sung câu nói dang dở: "Mãi mãi là Tiểu Nguyệt Lượng của anh."
Thỏ bông rõ ràng rất vui, nó ôm lấy tay cậu, dụi má vào mu bàn tay để thể hiện niềm vui.
Tống Nam Tinh chơi với nó rất lâu mới xuống lầu.
Lúc sắp đi, cậu chợt nhớ trước đây Cảnh Nhiêu từng lang bạt nơi hoang dã, kiến thức phong phú, có lẽ cô ta biết về cây đa, bèn thuận miệng hỏi: "Cô có xem tin tức gần đây không? Ở hoang dã hoặc khu vực sương mù có quái vật nào liên quan đến cây đa không?"
Cảnh Nhiêu suy nghĩ một lát, nói: "Cây thì không có, nhưng tôi từng thấy một thứ khá giống. Ở hoang dã, người ta gọi nó là Tháp Xác. Tháp Xác thường không có tính công kích chủ động, chủ yếu dựa vào lĩnh vực của mình để dụ mồi. Nghe nói nếu ai vô tình bước vào phạm vi lĩnh vực của nó thì sẽ cam tâm tình nguyện trở thành dưỡng chất cho nó. Lâu dần, từng lớp xác chết chồng chất, quấn quanh nhau như một ngọn tháp cao vút. Tên gọi Tháp Xác cũng bắt nguồn từ đó.
Nhưng tôi chỉ từng thấy nó từ xa, cụ thể thế nào thì không rõ lắm."
Ngoại hình có vẻ không giống cây đa lắm, nhưng đặc tính dụ mồi lại tương đồng.
Tống Nam Tinh cảm ơn rồi xuống lầu, nhắn tin cho Trình Giản Ninh hỏi xem có thể tra được thông tin về Tháp Xác không.
Rất nhanh, Trình Giản Ninh gửi đến một tài liệu sơ lược.
Mã số 105: Tháp Xác.
Phần giới thiệu không nhiều, có một dòng được đặc biệt nhấn mạnh: Tháp Xác có vị trí cố định, không có tính công kích chủ động. Nếu phát hiện, chỉ cần tránh xa phạm vi 100 mét là an toàn.
Bản cập nhật dữ liệu gần nhất là nửa năm trước, nội dung đại khái nói rằng các tọa độ xuất hiện cố định của Tháp Xác đều không còn phát hiện được nó, nghi ngờ đã bị quái vật khác cắn nuốt hoặc đã di chuyển đến nơi khác.
Tuy nhiên, trong quá trình quan sát, con quái vật này được xem là tương đối ôn hòa và an toàn, nên không gây chú ý quá nhiều.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!