Chương 27: (Vô Đề)

Tống Nam Tinh có một giấc ngủ không mấy ngon lành.

Đêm qua ngủ muộn, khó khăn lắm mới chợp mắt được, vậy mà còn mơ đủ thứ linh tinh, thế nên lúc tỉnh dậy cả người uể oải, không chút tinh thần. Nghĩ đến giấc mơ tồi tệ đó, Tống Nam Tinh vừa ngậm bàn chải đánh răng vừa bực bội nghĩ: Đợi Thẩm Độ khỏi bệnh, phải bắt ảnh làm bạch tuộc mười tám món để giải tỏa nỗi hận này.

Rửa mặt thay đồ chuẩn bị ra ngoài, Tống Nam Tinh rón rén đẩy cửa phòng ngủ kiểm tra tình hình của Thẩm Độ. Thẩm Độ đang ngủ rất say, nhiệt độ trán đã trở lại bình thường, cơn sốt đã hạ. Tống Nam Tinh thở phào nhẹ nhõm, để lại một tin nhắn trên WeChat rồi lặng lẽ rời khỏi phòng.

Vừa ra ngoài liền bị bạch tuộc nhỏ bám vào.

Xúc tu lạnh buốt chạm vào da khiến Tống Nam Tinh nổi da gà, nhớ đến vài ký ức không mấy dễ chịu. Cậu giữ mặt liệt gỡ bạch tuộc nhỏ khỏi cánh tay rồi ném trở lại bể cá, lạnh nhạt ra lệnh: "Ở yên trong bể cá, không được tự tiện chui ra, càng không được dính vào người khác, biết chưa? Nếu không tao ném mày ra ngoài."

Bạch tuộc nhỏ: ?

Nó ngơ ngác vẫy xúc tu, nhìn Tống Nam Tinh xách túi rời khỏi nhà.

"Giận rồi."

"Dữ quá."

"Không muốn bị ném đi."

Con rối ngoan ngoãn ngồi trên kệ quay đầu một trăm tám mươi độ, đôi mắt đen ngòm nhìn bạch tuộc nhỏ quẫy nước bắn tung tóe trong bể, mở miệng cười hả hê: "Hì hì, bị ghét."

Nó ngồi ngay ngắn hơn, nghiêm chỉnh tuyên bố: "Mình nghe lời, thích mình."Vì ở xa, Tống Nam Tinh là người đến cuối cùng.

Các đồng nghiệp khác vào vị trí của mình, đang xì xào bàn tán về thông báo tăng ca khẩn cấp.

Tống Nam Tinh vừa ngồi xuống thì nghe Quán Tĩnh ở bàn bên nói: "Mọi người xem tin tức chưa? Cả khu chung cư Xuân Thụ bị ô nhiễm, nghe nói rất nhiều người có triệu chứng ô nhiễm nghiêm trọng, đi siêu âm thì phát hiện bụng toàn trứng ếch, vừa tởm vừa đáng sợ. Bạn tôi làm y tá ở Trung Tâm Y Tế bảo, bác sĩ từng được huấn luyện chuyên nghiệp mà khi phẫu thuật cho bệnh nhân cũng chịu không nổi, nôn đến mấy lần, hai người khác yếu tâm lý sau vài ca phẫu thuật bị suy sụp, phải thay người khác."

"Đúng rồi, bạn tôi ở Cục Hành Động Đặc Biệt cũng tiết lộ chút tin tức. Nghe nói ở Xuân Thụ có vài bệnh nhân ô nhiễm nghiêm trọng đến mức biến thành quái vật. Hôm qua họ đã huy động cả cục bao vây toàn bộ khu vực, làm việc xuyên đêm mới ngăn được đám đó trốn ra ngoài. Còn có vài người bị ô nhiễm do không bảo hộ cẩn thận khi bắt giữ."

"Cậu không xem bản tin tối qua à? Phóng viên và người quay phim bị tấn công luôn. Tôi cảm thấy gần đây số người bị ô nhiễm ngày càng nhiều. Trước kia mỗi tháng chỉ nghe nói một hai trường hợp, mà cũng chỉ trên tin tức, giờ thì ngay quanh mình."

Các đồng nghiệp nghe vậy đều im lặng, ánh mắt vô thức liếc sang bàn Từ Tài.

Tin tức về cái chết của Từ Tài chưa được công bố chính thức, nhưng chuyện như vậy chẳng thể giấu được, những người nhạy tin đã biết cả.

Quán Tĩnh thở dài: "Lần ô nhiễm này hình như có liên quan đến trung tâm mình. Nghe nói khu thực phẩm tươi kiểm tra không kỹ, để lọt sản phẩm có vấn đề vào. Nghe đâu từ trên xuống dưới đều bị truy trách nhiệm, nên mới gọi chúng ta tới tăng ca gấp."

Tống Nam Tinh ngẩng đầu nhìn cô: "Đã xác định là do kiểm tra không kỹ nên sản phẩm có vấn đề mới lọt vào?"

Quán Tĩnh lắc đầu: "Chỉ nghe phong thanh vậy thôi." Cô nhún vai bất đắc dĩ: "Tất cả hàng hóa nhập vào đều phải qua trung tâm kiểm tra, giờ xảy ra sai sót lớn thế này, phần lớn là do ai đó ở khu thực phẩm tươi lười biếng dẫn đến sơ suất."

Tống Nam Tinh cúi đầu, lại nghĩ đến lời của Chu Huyền tối qua ở bệnh viện cộng đồng: Sản phẩm thủy sản bị ô nhiễm có lẽ không chỉ một lô mà là tất cả.

Nếu chỉ là sơ suất của nhân viên, thì đáng lẽ chỉ có một lô sản phẩm bị vấn đề mới đúng.

Đang suy nghĩ, chủ nhiệm Phương đã nhắn tin trong nhóm chat, yêu cầu tất cả đến phòng họp lớn.

Họp ở phòng lớn, nghĩa là cuộc họp liên quan đến toàn bộ Trung Tâm Giao Dịch.

Tin tức của Quan Tĩnh quả thật rất nhanh nhạy. Do vụ ô nhiễm hải sản, từ các chủ nhiệm đến nhân viên ở khu thực phẩm tươi sống đều bị truy trách nhiệm. Chẳng qua hiện tại nguyên nhân sự cố vẫn chưa được điều tra rõ ràng, nên tạm thời mọi việc bị hoãn lạ

Cuộc họp lớn lần này chủ yếu có hai mục đích. Thứ nhất là cảnh báo các nhân viên ở khu vực khác, lấy đây làm bài học, tránh xảy ra sai sót. Thứ hai là thông báo đã bắt đầu điều tra nguồn gốc ô nhiễm hải sản, toàn bộ nhân viên ở khu thực phẩm tươi sống bị tạm đình chỉ công tác để kiểm tra, cần có người thay thế công việc ở đó.

Khu thực phẩm tươi sống là một trong những khu có lượng hàng hóa ra vào nhiều nhất, khối lượng công việc rất lớn. Trong khi đó, khu hàng hóa lớn và quý giá nơi Tống Nam Tinh làm việc lại tương đối nhàn rỗi, vì vậy điều chuyển họ sang hỗ trợ là hợp lý.

Do đang là mùa mưa, để tránh việc nhân viên di chuyển qua lại tăng nguy cơ bị ô nhiễm, trung tâm rất nhân đạo khi cung cấp ký túc xá. Tất cả nhân viên bị điều động khẩn cấp để làm thêm giờ sẽ ở lại trung tâm.

Cuộc họp kéo dài cả buổi sáng. Khi tan họp, mọi người đều than ngắn thở dài.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!