Chương 17: (Vô Đề)

Uyển chuyển từ chối rối gỗ, Tống Nam Tinh lái xe về nhà.

Cậu nghĩ rằng con rối sẽ đi theo mình, ngoài dự đoán là sau khi bị từ chối, nó kéo cái xác đi mất.

Tống Nam Tinh một mình lái xe về nhà.

Giấc Mơ Đẹp làm việc từ 9 giờ sáng đến 6 giờ chiều, trên đường Tống Nam Tinh về nhà trời đã tối hẳn, mưa cũng nhỏ hơn ban ngày. Bóng tối bao trùm cả thành phố, những tòa nhà ở xa xa như bóng con quái vật khổng lồ ngủ đông. Hạt mưa rơi dày đặc gột rửa kính chắn gió, trong cabin xe chật hẹp chỉ còn tiếng gạt mưa quét qua quét lại.

Tống Nam Tinh đạp mạnh chân ga, khoảng 20 phút sau về đến khu chung cư.

Cậu ghé chỗ quản lý để làm thủ tục thuê chỗ đỗ xe ngắn hạn rồi mới lên nhà. Trên đường đi lên lầu, cậu tình cờ gặp Cảnh Nhiêu vừa gấp ô lại bước vào. Mái tóc dài của cô hơi ẩm ướt, vài sợi tóc đen dính vào khuôn mặt trắng khiến ngũ quan của cô thêm yêu mị, tựa như vẻ đẹp của yêu ma trong truyện.

Ánh mắt Tống Nam Tinh dừng trên sống mũi cô, thuận miệng hỏi: "Chưa tìm thấy Tống Vân Kiều sao?"

Cảnh Nhiêu lắc đầu, đôi lông mày dài mang nét cổ điển hơi nhíu lại: "Tôi tìm cả ngày rồi mà không thấy, chẳng biết nó trốn đi đâu nữa."

Ánh mắt ẩn ý nhìn Tống Nam Tinh: "Chẳng biết có người nào lòng tốt mà xui xẻo gặp phải nó không. Nó hư lắm, giỏi lừa người ta. Đợi tìm được nó, tôi phải đổi một sợi xích to hơn..."

Âm thanh nhẹ bẫng của cô vang vọng trong hành lang, như tiếng ma quỷ.

Tống Nam Tinh bước đến tầng bốn, góp ý: "Cô có thể dán thông báo tìm chó ở chỗ quản lý xem sao, biết đâu có người nhìn thấy."

Cảnh Nhiêu nhìn cậu, cười sáng lạn: "Cậu nói cũng đúng, tôi sẽ đi in thông báo ngay."

Tống Nam Tinh mở cửa vào nhà.

Trời mưa liên tục khiến không khí ẩm ướt nặng nề. Cậu bật máy hút ẩm, c** đ* vào toilet tắm nước nóng.

Thay quần áo thoải mái khô ráo xong, cậu lục lọi trong thùng giấy ở góc phòng khách, tìm thấy một hộp mì ăn liền vị bò hầm rồi pha mì. Sau đó lấy túi nilon và cuốn sổ tay trong ba lô ra xem.

Túi nilon chứa một số dụng cụ văn phòng lặt vặt cùng một khung ảnh. Trong khung là ảnh chụp gia đình ba người Ngô Hoài, cả ba cười rất hạnh phúc.

Tống Nam Tinh đặt khung ảnh xuống, mở sổ tay ra.

Phần đầu rất bình thường, chủ yếu là ghi chép kinh nghiệm làm việc của Ngô Hoài, vài chuyện vặt trong gia đình, thỉnh thoảng có than phiền vài câu, tổng thể rất tích cực.

Cho đến nửa năm trước, giọng văn ghi chép của Ngô Hoài bắt đầu thay đổi rõ rệt.

[Ngày 9 tháng 10: Mất ngủ đã một tháng rồi, uống thuốc ngủ cũng không có tác dụng. Thái độ của Trình Mộ đối với tôi càng ngày càng tệ, cô ấy không còn giống chính mình. Không biết có phải vì ô nhiễm tinh thần không. Bác sĩ nói chỉ số ô nhiễm của cô ấy rất thấp, không ảnh hưởng đến sinh hoạt bình thường và cũng không cần điều trị. Lũ bác sĩ lang băm!]

[Ngày 12 tháng 10: Vẫn không ngủ được, cứ gặp ác mộng mãi. Tính khí Trình Mộ ngày càng tệ, Ngô Mộng Vũ cũng không nghe lời, cứ khóc suốt, chẳng đứa nào bớt lo!]

[Ngày 25 tháng 10: Hôm nay gặp bác sĩ Tống, thuốc bác sĩ kê rất hiệu quả, tối nay cuối cùng cũng được ngủ ngon.]

Nhìn ba chữ "bác sĩ Tống", đồng tử Tống Nam Tinh co lại.

Cậu đã xem kỹ phần giới thiệu các chuyên gia tư vấn trên trang web của Giấc Mơ Đẹp, không có ai họ Tống. Chuyên gia tư vấn hàng đầu là Lương Tấn.

Kìm nén tâm trạng nôn nao, cậu tiếp tục đọc.

[Ngày 4 tháng 11: Trình Mộ không biết phát điên cái gì, đột nhiên nhốt tôi bên ngoài. Năn nỉ mãi cô ấy mới chịu cho vào. Ngô Mộng Vũ không biết trốn đi đâu, tôi làm việc vất vả nuôi nó, thế mà đứa vô ơn này chẳng thèm quan tâm đến ba nó!]

[Ngày 20 tháng 11: Hôm nay Vương Hiểu Nhụy tìm tôi nói chuyện, bảo rằng Chu Lượng tố cáo tôi bị bệnh tâm thần, nói tôi buổi chiều suýt b*p ch*t anh ta trong nhà vệ sinh. Chu Lượng bị khùng hả? Buổi chiều tôi chỉ lén ngủ gật một chút, còn chẳng rời bàn làm việc.]

[Ngày 23 tháng 11: Lại bị tố cáo nữa, mẹ kiếp, lũ người này tất cả đều nhằm vào tôi nhằm vào tôi nhằm vào tôi...]

Viết đến đây, cảm xúc của Ngô Hoài đã mất kiểm soát. Trên trang giấy, nét bút đen viết loạn xạ, có chỗ thậm chí bị bút nhọn đâm thủng giấy.

Vài trang tiếp theo toàn là đường nét hỗn loạn, Tống Nam Tinh nhanh chóng lật qua vài trang, nhìn thấy một ghi chép từ tháng Mười Hai.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!