Chương 10: (Vô Đề)

Giọng nói của Thẩm Độ trầm ấm, tốc độ chậm rãi đều đặn, khiến người ta cảm thấy đây là một người lịch thiệp dễ gần.

Thực tế, ấn tượng đầu tiên anh mang lại đúng là như vậy.

Chiếc áo len cổ lọ trắng rộng rãi kết hợp với quần âu cùng màu, kính gọng vàng trên sống mũi, toàn thân tỏa ra khí chất phần tử tri thức cao quý.

Ngoại thành vốn cũ kỹ, hẻo lánh và đầy rẫy các nguy cơ an ninh. Người có điều kiện thường tìm cách chuyển vào khu vực nội thành. Những người tự nguyện ở lại ngoại thành như Tống Nam Tinh quả thực không nhiều.

Còn Thẩm Độ, chỉ cần nhìn vẻ ngoài đã thấy toát lên mùi sang quý, càng không phù hợp với khu chung cư cũ nát như thế này.

Tống Nam Tinh quan sát hàng xóm mới, và con rối trong tay anh. Sau một hồi do dự, cậu vẫn quyết định nhận lấy: "Cảm ơn, là của tôi. Tôi để ngoài cửa chuẩn bị mang xuống lầu vứt, ai ngờ quên mất."

Mặc dù tạm thời chưa phát hiện con rối có gì nguy hiểm, nhưng cũng không thể để nó gây họa cho hàng xóm mới.

Đặc biệt là hàng xóm mới trông tinh thần vô cùng ổn định, sức sống dạt dào. Có lẽ mấy ngày nay gặp quá nhiều sinh vật bất thường, giờ nhìn hàng xóm nho nhã này, Tống Nam Tinh cảm thấy như được thanh lọc tâm hồn.

Cuối cùng cũng gặp nhân loại.

Cuối cùng cũng gặp một người có trạng thái tinh thần hoàn toàn bình thường.

Ánh mắt Tống Nam Tinh nhìn đối phương trở nên thân thiện hơn hẳn. Nghĩ đến vụ án mạng vừa xảy ra ở 301, cậu tốt bụng nhắc nhở: "Khu chung cư này xây lâu rồi, ban quản lý hầu như chỉ để cho có, an ninh gần như bằng không. Không biết trước khi chuyển đến anh có xem tin tức không, dưới tầng 301 vừa mới xảy ra án mạng. Gần đây có lẽ không được yên ổn lắm, anh nên cẩn thận khi ra vào chung cư."

Thực lòng, cậu muốn khuyên hàng xóm mới tìm một khu khác có an ninh tốt hơn, nhưng nói vậy có vẻ hơi vượt quá giới hạn. Cậu không biết lý do tại sao đối phương chọn nơi này, chưa kể họ chỉ vừa mới quen biết nhau.

Vì vậy, cậu chỉ lịch sự mỉm cười với đối phương, xách con rối vào nhà.

Vừa vào cửa, nụ cười trên mặt Tống Nam Tinh lập tức biến mất. Cậu cau mày nhìn con rối trong tay.

Lần trước nhìn thấy con rối này, nó còn nằm dưới lầu, bị vỡ tan không còn khả năng quấy rối. Thế mà chỉ vài ngày trôi qua, nó lại xuất hiện!!

Tống Nam Tinh nghĩ, có lẽ phải ném nó ra xa hơn nữa.

Bạch tuộc nhỏ trên vai không vui. Nó nhìn chằm chằm con rối, phát ra tiếng cười chế giễu đầy ác ý:

"Bị ghét."

"Không thích mày."

"Hì hì."

Con rối bị Tống Nam Tinh cầm, đôi mắt tối om lặng lẽ cụp xuống.

Tống Nam Tinh tìm một chiếc hộp chắc chắn, khóa con rối lại, đảm bảo nó tạm thời không thể thoát ra. Sau đó đặt chiếc hộp ở cửa.

Con rối này vừa quái dị vừa có nguồn gốc không rõ ràng, cậu không dám giữ trong nhà.

Đợi vài hôm nữa trời tạnh mưa, cậu sẽ mang nó đi ném xa hơn.

Làm xong xuôi, Tống Nam Tinh vui vẻ đi tắm, rồi ôm máy tính tra thông tin về trung tâm tư vấn tâm lý Giấc Mơ Đẹp.

Trên nhiều nền tảng mạng xã hội đều có các bài chia sẻ về Giấc Mơ Đẹp.

Tống Nam Tinh lướt vài bài, phát hiện nội dung mô tả hầu như giống nhau, đoán là các bài quảng cáo do Giấc Mơ Đẹp tự đăng.

Những bài viết này không cung cấp nhiều thông tin, nhưng một bài đăng tuyển dụng với nhiều lượt bình luận đã thu hút sự chú ý của Tống Nam Tinh.

Tiêu đề bài viết là: "Mọi người ơi, công ty Tư Vấn Tâm Lý Giấc Mơ Đẹp như thế nào vậy? Mai em đi làm rồi, hơi hồi hộp."

Giấc Mơ Đẹp nổi tiếng có mức lương cao. Phần lớn bình luận dưới bài viết đều nói về việc lương cao, đãi ngộ tốt, hỏi người đăng bài đã ứng tuyển vị trí nào và liệu có thể giới thiệu nội bộ hay không. Thi thoảng, có vài bình luận nhắc đến chuyện tăng ca quá nhiều, quản lý không nhân văn, thậm chí mùa mưa cũng phải tăng ca.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!