Lộ Dao đã nói sẽ làm kiểu "thời thượng", vậy là chọn luôn mẫu chưa ai từng thử trong cửa tiệm: giáp vằn báo gợi cảm.
Cô tỉ mỉ tạo hình từng phiến giáp, phác nét, phủ nền, từng lớp từng lớp chồng lên nhau, chiếu sáng bằng pháp thuật để làm nổi chi tiết.
Dù không cố ý chơi khăm, nhưng kiểu giáp vằn báo lại quá đỗi… kén người. Trên lục địa Alexander, gần như không ai chọn kiểu này, quả thật có chút "trừng phạt" về mặt thẩm mỹ.
Làm được nửa bộ móng, bên ngoài đột nhiên hỗn loạn.
RẦM! cửa tiệm bị đá tung.
Đội trưởng Hồng Đồng và Norman của Hắc Ưng tiểu đội xông vào, kéo theo hơn hai mươi nhà thám hiểm cấp bạch kim.
Hồng Đồng đảo mắt một vòng, nhìn thấy tử linh đại pháp sư đang ngồi giữa vòng vây không nói một lời.
Norman lập tức trừng Clarissa đang ngồi bên bàn, mặt lạnh tanh:
"Clarissa, cô thật sự ở đây! Chủ tiệm này cho cô uống mê hồn canh gì mà khiến cô sa đọa đến mức này? Hiệp hội còn chuẩn bị trao huân chương anh hùng cho cô đấy! Đi, theo tôi về!"
Lộ Dao liếc nhìn cánh cửa bị đá tung, hơi nhíu mày.
Nếu không có cô ở trong tiệm, sẽ có kết giới bảo vệ, đám này chẳng thể phá được. Nhưng khi cô có mặt, cửa tiệm chỉ là một cánh cửa gỗ bình thường. Vậy nên cửa gỗ nát, kết giới thì không sao.
Sau vụ của tử linh đại pháp sư, giờ lại có thêm đám nhà thám hiểm gây sự, đúng là hết chuyện này đến chuyện khác.
Không đợi Clarissa lên tiếng, Tư Kim đã lách ngón tay, chậm rãi bước đến:
"Các ngươi phá hỏng cửa nhà ta, chắc cũng đã chuẩn bị tâm lý bị đánh rồi chứ?"
Norman hừ lạnh, hoàn toàn không xem Tư Kim ra gì:
"Phá thì sao? Bọn ta nhận nhiệm vụ. Không chỉ đá cửa, mà còn sẽ thiêu rụi cả cái tiệm này."
Đôi mắt Tư Kim nheo lại, đồng tử kim sắc dần thu nhỏ thành một đường dọc sắc bén.
Quả nhiên, nhân loại vừa tham lam vừa kiêu ngạo, đáng ghét thật.
Clarissa không dám nhìn vào biểu cảm của chủ tiệm, gọi ra lưỡi hái màu đỏ, xoay người bước ra ngoài.
Hồng Đồng chắn ngang, mắt lộ vẻ khinh thường:
"Đều là nhà thám hiểm cấp anh hùng, ta cảm thấy thật tiếc cho cô."
Clarissa bật cười, trong mắt ánh lên tia đỏ rực như lửa:
"Ngươi không thật sự nghĩ mình có thể thắng ta đấy chứ?"
Cô trở thành anh hùng cấp không phải vì bản thân xuất sắc nhất mà là vì chưa ai đủ mạnh để vượt qua cô.
Còn Hồng Đồng, phải liều mạng mới giữ được danh hiệu đó.
Sắc mặt Hồng Đồng tái xanh, gằn chặt quai hàm, lập tức triệu hồi vũ khí của mình rồi giơ rìu lên giáng mạnh xuống. Clarissa đưa tay chặn lại, cánh tay cô va thẳng vào lưỡi rìu khổng lồ của Hồng Đồng.
"Leng keng!" Một tiếng vang chói tai, lưỡi rìu bật tung, rạn nứt lỗ chỗ.
Clarissa thản nhiên xoay tay, túm lấy vạt áo đối phương. Một luồng tia chớp màu tím lóe lên, quấn quanh cánh tay cô, điện lưu phóng ra phát ra tiếng "xuy lạp" nổ tí tách, giây sau, cô tung một đòn đánh văng Hồng Đồng bay thẳng ra ngoài cửa tiệm. Ánh mắt Clarissa lạnh băng, quét qua đám thám hiểm giả đang c.h.ế. t lặng xung quanh.
Ngoài cửa, Hồng Đồng loạng choạng chống tay ngồi dậy, phun ra một ngụm m.á. u lớn, sắc mặt trắng bệch không còn chút huyết sắc, hoàn toàn không phải đối thủ.
Đám thám hiểm giả tự cao từ đầu vốn mang theo khí thế ngút trời. Dẫn đầu lại là một nhà thám hiểm cấp anh hùng, ai cũng tin chắc có thể đạp đổ tiệm nail này trong một trận. Chỉ vì nhiều ngày chưa hoàn thành nhiệm vụ, bọn họ bắt đầu oán hận. Có kẻ âm thầm tính kế đốt tiệm, làm nhục chủ tiệm cùng nhân viên một trận cho hả giận.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!