Thấy mấy chiếc bánh ngọt suýt nữa khiến mọi người tranh cãi, Lộ Dao vội lên tiếng:
"Thật ra tôi còn mua… chuẩn bị nhiều hộp lắm, mỗi người đều có phần."
Buổi trưa cô cố ý đi ra ngoài mua mấy hộp điểm tâm, từ tiệm bánh mà Kỳ Sâm đã từng giới thiệu.
Lo sợ khi quay có NG, sợ một hộp không đủ, lại nghĩ đến ánh mắt mong chờ của Tiểu Gia, cô đã mua dư ra thêm vài hộp.
Gần đây dịch vụ làm nail của cô phát triển không tệ, hầu như cách một ngày lại có hai ba khách.
Từ khi cô kiêm luôn việc làm nail, buổi chiều thường rời tiệm sớm, khiến nhân viên không còn ai chuẩn bị trà chiều nữa.
Dù điểm tâm có hơi đắt, ăn thỉnh thoảng một lần cũng không thành gánh nặng.
Bạch Minh và Tiểu Gia nghe vậy, lặng lẽ rút khỏi "chiến trường
", vừa rồi móng vuốt và răng nanh suýt lộ ra đến nơi. Cao Dương cũng nhận ra mình có hơi thất thố, cúi đầu sắp xếp lại suy nghĩ rồi đề nghị:"Vậy để bốn vị khách này lên quay đi."
Anh quay đầu giải thích với Lý Toa Toa và nhóm của cô, rằng đây là quay quảng cáo tuyên truyền cho tiệm ăn vặt, có yêu cầu lộ mặt, và quảng cáo sẽ được chiếu khắp các trạm tàu điện ngầm trong khu.
Đỗ Thần và Đỗ An không hề do dự, lập tức đồng ý.
Từng làm thủ vệ trong công viên trò chơi, Đỗ Thần thường xuyên tham gia game,
gương mặt anh đã từng xuất hiện trong livestream, nên không hề ngại chuyện lộ mặt.
Trong game, người ta thường bộc lộ bản chất thật nhất chẳng cần đeo mặt nạ.
Về sau, để tìm kiếm cảm giác kích thích mạnh hơn, Đỗ Thần thậm chí còn từng chơi game không cần che mặt.
Đỗ An thì hoàn toàn bị hộp bánh trong tay Lộ Dao dụ dỗ, không còn khả năng từ chối.
Lý Toa Toa và Trần Mỹ Nguyệt do dự một chút, nhưng cuối cùng không thể cưỡng lại sức hấp dẫn của điểm tâm, gật đầu đồng ý quay.
Cảnh quay buổi trà chiều lần này nhấn mạnh vào sự thư thái, hưởng thụ chậm rãi.
Bốn vị khách vẫn ngồi tương đối thoải mái, trong tầm tay là những ly cà phê, trước mặt là các món điểm tâm hấp dẫn.
Đỗ An nhìn chằm chằm vào chiếc Mont Blanc trên bàn.
Món điểm tâm nhỏ màu vàng nhạt giống như một cuộn dây nhỏ, phía trên rắc đường bột tinh tế, ở đỉnh là một hạt dẻ nướng xinh xắn.
Dễ thương đến mức khiến trái tim cậu mềm nhũn.
Cậu từng thấy nhân viên tiệm ăn vặt ăn món này trong livestream, lúc đó đã thèm đến chảy nước miếng, nhưng không ngờ hôm nay lại có cơ hội được nếm thử thật.
Lần này đi cùng anh trai đến tiệm ăn vặt để giải sầu, đúng là thu hoạch ngoài mong đợi.
Cậu cố kìm nén cảm xúc, nhẹ nhàng nâng thìa bạc nhỏ, xúc một miếng kem hạt dẻ trên mặt, để lộ ra phần nhân kem bơ bên trong.
Tạm ngừng một chút, cậu lại cẩn thận múc thêm một chút nữa, kết hợp kem bơ và hạt dẻ rồi đưa vào miệng.
Hương vị đặc quánh, thơm ngọt gần như lập tức tan ra trên đầu lưỡi.
Mùi hạt dẻ đậm đà nhưng không gắt kết hợp với kem bơ mượt mà nhẹ nhàng, tạo ra một hương vị tuyệt vời, khiến Đỗ An cảm thấy cả người như bay lên.
Cậu nhắm mắt, hơi nghiêng đầu ra sau, tâm trạng trở nên nhẹ bẫng như mây trôi giữa trời.
Lý Toa Toa bật cười vì vẻ mặt say mê của Đỗ An.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!