Chương 19: (Vô Đề)

Lộ Dao hơi lùi một bước, ánh mắt thoáng vẻ nghi hoặc:

"Trò chơi trên điện thoại hay là game máy tính vậy? Xin lỗi, tôi không chơi game lắm nên không rõ."

Trang Lương chăm chú nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm như đang cố đọc vị cảm xúc từ gương mặt ấy. Đằng sau anh, người đàn ông mặc đồng phục cảnh sát bước tới. Anh ta có vẻ ngoài nghiêm nghị, ánh mắt sắc lạnh nhưng đầy mệt mỏi và thiếu kiên nhẫn.

"Tôi là Kỳ Giác, đặc vụ Cục Cảnh sát Đặc nhiệm Khu vực 3," anh ta giới thiệu ngắn gọn, đồng thời rút ra một tấm ảnh, đưa đến trước mặt Lộ Dao. "Cô có nhận ra người đàn ông trong bức ảnh này không?"

Lộ Dao nhận lấy tấm hình, chỉ nhìn lướt qua đã nhận ra ngay, người trong ảnh là Kỳ Sâm, mặc vest chỉnh tề, thần sắc nghiêm túc. Cô ngẩng đầu, giọng bình tĩnh:

"Hôm qua tôi có gặp anh ta trên đường. Hình như anh ta muốn tôi đưa đến trạm xe buýt gần nhất, nhưng sắc mặt trông rất lạ, nên tôi đã từ chối."

Lời nói của cô phù hợp với hình ảnh camera ghi lại và trùng khớp với lời khai trước đó, không có điểm nào mâu thuẫn. Kỳ Giác chỉ đang lần mò theo từng đầu mối mơ hồ, nên mới tìm đến đây thử vận may. Nghe xong, anh nhanh chóng loại trừ khả năng Lộ Dao có liên quan mật thiết đến Kỳ Sâm, có chút thất vọng rút tấm ảnh về.

Lộ Dao ôm ly cà phê trong tay, như thể chỉ tiện miệng hỏi thêm:

"Anh ta… đã xảy ra chuyện gì sao?"

Kỳ Giác nói ngắn gọn: "Mất tích."

Nói xong, anh ta lập tức mất hứng thú với Lộ Dao, quay người định rời đi.

Trang Lương vẫn giữ ánh mắt dõi theo cô, đôi mắt dài và hẹp ánh lên vẻ dò xét.

"Cửa hàng ăn vặt phía trước kia… là của cô sao, Lộ tiểu thư?"

Nam Cung Tư Uyển

Lộ Dao không mấy thoải mái trước ánh nhìn đó, khẽ cau mày, chỉ hờ hững đáp:

"Ừm."

Trang Lương trầm ngâm chốc lát, liếc nhìn ly cà phê trong tay cô, dường như định nói thêm điều gì. Đúng lúc đó, điện thoại của Kỳ Giác vang lên.

"Tìm thấy rồi à? Ở đâu? Bọn tôi đến ngay."

Cúp máy, Kỳ Giác gọi Trang Lương một tiếng rồi cả hai vội vã rời đi.

Nhìn bóng lưng họ khuất dần, Lộ Dao lập tức hỏi hệ thống trong đầu:

"Điện thoại vừa rồi nói gì?"

[ Đã tìm thấy t.h. i t.h. ể của Kỳ Sâm. ]

Lộ Dao chợt khựng lại giữa bước chân, cả người lạnh toát như vừa bị dội một chậu nước đá từ đầu xuống chân.

Cô đứng ngoài cửa tiệm ăn vặt suốt nửa tiếng, cuối cùng mới đẩy cửa bước vào.

Bạch Minh không rõ đã đi đâu, trong quán chỉ còn lại Kỳ Sâm.

Anh ta đang ngồi cạnh cửa sổ, đầu nghiêng sang một bên, đăm chiêu nhìn khung cảnh bên ngoài. Nghe thấy tiếng cửa mở, anh lập tức quay đầu lại, vừa thấy cô liền đứng dậy đi tới:

"Sao đi lâu vậy?"

Lộ Dao đã chuẩn bị sẵn tâm lý, cố giữ bình tĩnh, đưa ly cà phê cho anh ta rồi chìa tay còn lại ra:

"Quyển hướng dẫn."

Kỳ Sâm lấy từ túi áo ra cuốn sách nhỏ bìa đen, đưa qua cho cô. Anh nhận lấy ly cà phê, trở lại chỗ ngồi cạnh cửa sổ, nhấp một ngụm rồi khẽ cau mày:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!