Chương 1: Cửa Hàng Đầu Tiên

Lầu 99.

Lộ Dao tựa người vào lan can rào chắn, gió thổi vù vù bên tai, mái tóc bị cuốn tung bay như vừa lạc vào cơn hỗn loạn.

Bên dưới là mây mù dày đặc, nhìn mãi không thấy đáy. Hai tay đặt lên rào chắn xi măng lạnh toát, thô ráp. Chỉ mới bước qua cánh cửa tiệm của mình cô đã đến nơi này.

Theo lời hệ thống, đây chính là thế giới khác vị trí cửa hàng đầu tiên thật sự mà cô sẽ kinh doanh.

Trước đó không lâu, Lộ Dao vẫn còn là sinh viên năm cuối, sắp tốt nghiệp đại học. Trong một chuyến đi chơi cùng bạn bè, cô gặp phải tai nạn ngoài ý muốn.

Tỉnh lại trong bệnh viện, cô phát hiện mình đã "được tặng kèm

"một hệ thống kỳ lạ: Hệ thống Kinh Doanh Dị Giới Viên Mộng. Sách hướng dẫn ghi rất rõ:"Chỉ cần không ngừng mở cửa hàng ở các thế giới khác, cuối cùng bạn sẽ được thực hiện một điều ước."

Quan trọng hơn, hệ thống cũng nói: lúc cô đồng ý "trói định

"với nó, cô đã đưa ra một nguyện vọng. Nhưng vấn đề là Lộ Dao không nhớ gì cả. Không nhớ từng đồng ý, cũng không nhớ mình đã ước điều gì. Hệ thống thì không quan tâm. Miễn là phát hiện ký chủ tỉnh táo, nó sẽ lập tức thúc ép cô mở cửa hàng để"thực hiện nguyện vọng".

Ngay hôm nhận lời bắt đầu kinh doanh, Lộ Dao cũng nhận được một cú điện thoại từ luật sư.

Một người họ hàng xa mà cô chưa từng gặp đã qua đời, để lại cho cô một con phố thương mại đã bỏ hoang nhiều năm nằm ở thành phố Diêu Quang.

Tên cô được ghi rõ trong di chúc.

Lộ Dao cùng luật sư đến xem xét, thấy ổn, cô ký luôn giấy tờ thừa kế.

Sau đó, cô chọn một mặt bằng nhỏ trong khu phố ấy, tự tay dọn dẹp, sửa sang lại từ đầu.

Sau một vòng chuẩn bị, cửa tiệm mới nhìn vào đã sáng sủa hẳn.

Rồi hôm nay ngày khai trương chính thức cô kéo cửa tiệm ra.

Ngay khoảnh khắc đó, cảnh vật bên ngoài lập tức thay đổi hoàn toàn: cô đã bước vào thế giới khác.

Bầu trời xám xịt. Mặt trời trông như cái bánh trôi méo mó, lơ lửng ở giữa không trung, tỏa ra chút ánh sáng yếu ớt nhưng không hề có nhiệt độ.

Phía xa là những tòa nhà cao vút, ẩn hiện sau lớp sương mù trắng xoá, mờ mờ ảo ảo.

Thoạt nhìn, thế giới này không khác mấy so với nơi cô sống ngoại trừ việc hoàn toàn im lặng, không có bóng người.

Lộ Dao nhìn địa điểm cửa hàng mình mà thầm nhíu mày:

"Ở tầng cao thế này… có khách nào ghé nổi không?

"Cô gạt đi nỗi lo trong lòng, quay lại tiệm tiếp tục dọn dẹp. Cô đẩy ra chiếc bếp nướng than đã đỏ hồng từ lúc nào. Bên cạnh là một dãy đảo bếp tích hợp, xếp đầy chai lọ gia vị, đồ dùng nhà bếp và các vật dụng cần thiết. Cửa hàng đầu tiên của cô là một tiệm ăn vặt. Và món duy nhất hiện đang phục vụ là cánh gà nướng cay. Dọn dẹp bếp nướng xong, Lộ Dao lấy ra cánh gà loại lớn đã được ướp kỹ suốt một ngày một đêm. Cô quét thêm một lớp dầu rồi đặt lên bếp than hồng. Dầu cải vừa chạm vào than đỏ liền phát ra tiếng"xèo xèo

"giòn giã, thơm ngào ngạt. Cô xoay người lấy một chiếc bàn gấp, bày ra khoảng trống trước cửa tiệm, rồi đặt thêm bốn chiếc ghế nhựa nhỏ. Khăn giấy, bộ đồ ăn dùng một lần cũng được chuẩn bị đầy đủ. Mọi thứ sẵn sàng. Cửa hàng chính thức khai trương. Nhưng… cô chỉ có một mình, chẳng quen ai ở thế giới này, lại không quảng bá gì trước đó, mà tiệm thì nằm tít tận tầng cao chót vót thế này… Lộ Dao thở dài trong lòng:"Chắc ngày đầu cũng chẳng có ai tới đâu."

Đúng lúc ấy, một giọng nam khẽ khàng, the thé vang lên sau lưng cô:

"Cánh gà nướng bao nhiêu tiền?

"Lộ Dao xoay người lại, và hơi giật mình, một vị khách đã đứng ngay trước tiệm từ lúc nào. Đó là một thanh niên cao gầy, mặc áo dài màu xanh lam nhạt. Tóc đen rũ nhẹ xuống trán, gương mặt thanh tú nhưng u ám. Đôi mắt anh ta đặc biệt đến mức khiến người ta khó quên: vành mắt đen nhạt, con ngươi đen đậm, gần như không thấy tròng trắng. Lộ Dao thoáng rùng mình trong lòng."Anh ta đến từ đâu vậy? Mình chẳng nghe thấy bước chân gì cả…

"Chàng trai hơi nhíu mày, liếc qua thực đơn treo tạm chỉ có đúng một món: Cánh gà nướng siêu cay, chia làm bốn mức: cay nhẹ, cay vừa, cay gắt, và cay địa ngục. Anh ta chẳng cần suy nghĩ nhiều, đưa ngón tay thon dài nhẹ chạm vào bảng menu."Cho tôi một đôi cánh gà nướng cay địa ngục."

Lộ Dao sực tỉnh: "Vâng, đợi chút.

"Cô chọn hai chiếc cánh gà da vàng giòn vừa chín tới từ bếp nướng, phết lên một lớp sa tế đỏ rực, rồi đặt trở lại than hồng nướng tiếp. Một tay rắc thì là, tiêu bột và ớt bột siêu cay tự chế phủ đều lên mặt thịt. Ba lần lặp lại các thao tác: phết sa tế, rắc gia vị, xoay cánh. Cuối cùng, cô gắp cánh gà ra khỏi bếp, đặt lên đĩa, rưới thêm lần nữa một lớp sa tế óng ánh, rắc mè trắng và chút hành lá xanh mướt lên trên. Rồi cô ngẩng lên hỏi:"Anh ăn ở đây hay mang đi?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!