Chương 49: (Vô Đề)

Khi đoàn phim quay về thành phố, đạo diễn tốt bụng cho mọi người nghỉ ba ngày.

Cuối cùng cũng có tín hiệu, nhưng có lẽ do đã quen với cuộc sống không mạng, Dương Hạo Tư cũng không vội lướt mạng xã hội. Cậu ăn một bữa no nê cùng mọi người, sau đó mới về phòng trọ tắm rửa cho thoải mái.

Trong thời gian cậu đi vắng, Khâu Gia Hứa đã giúp cậu chuyển hành lý. Anh bạn nói định nghỉ việc nhưng cuối cùng vẫn chưa nghỉ, tiếp tục chạy đi chạy lại giữa hai nơi.

Hôm nay cậu ta còn phải tăng ca, nên tối nay chỉ có mình Dương Hạo Tư ở nhà.

Tiểu Ngụy và anh Phi Vũ đã tính toán thời gian, nói rằng hôm sau sẽ tổ chức sinh nhật bù cho cậu, nên tối nay Dương Hạo Tư quyết định ra quán bar chơi một lát.

Lần này cậu không định uống say, chỉ gọi một ly sữa Baileys đá rồi ngồi ở quầy bar lướt điện thoại.

Rồi cậu thấy tin nhắn Mạnh Hạ Nhĩ gửi cho mình, bảo cậu gọi lại cho anh một cuộc.

Hừ, dựa vào cái gì chứ? Tiểu Dương không thèm để ý, cất điện thoại đi, tập trung nhìn vào TV trong quán bar.

"Dương Hạo Tư?" Có người gọi tên, cậu quay đầu lại, phát hiện ra là Giai Nghệ.

Thế giới này thật nhỏ, sao lại trùng hợp đến thế! Giai Nghệ cùng mấy người bạn đến đây ăn uống, vốn định về rồi nhưng phát hiện quên trả sạc dự phòng, lúc quay lại thì thấy Dương Hạo Tư.

Giai Nghệ lập tức chụp hình gửi cho Mạnh Hạ Nhĩ.

"+1: Mau tới đây, vợ anh đây này!"

"+1: Chia sẻ định vị"

"Giai Nghệ? Sao cậu ở đây? Trùng hợp thật!" Dương Hạo Tư hít một hơi thật sâu, tự nhủ phải giữ bình tĩnh. Cậu đã không còn là tiểu Dương nóng nảy ngày xưa nữa, giờ đây cậu trở về với thân phận là Dương – bạn trai cũ – thiện lương ban lời chúc phúc – Hạo Tư.

Cậu gọi thêm một phần nachos, hai người đổi sang bàn nhỏ ngồi trò chuyện.

Giai Nghệ hỏi: "Cậu đi đâu vậy? Lâu lắm không thấy cậu, đến cả Weibo cũng không đăng gì! Làm bọn mình trong tổ mai mối hậu trường lo sốt vó!"

"Tôi lên núi làm việc một tháng, trên đó không có tín hiệu thôi mà."

"May quá, bọn tôi còn tưởng cậu..."

"Sao cơ?"

Giai Nghệ nuốt vội mấy chữ "vì tình mà trốn khỏi thành phố" xuống, đổi giọng: "Còn tưởng cậu bị bắt cóc cơ! Rủ cậu ra ngoài chơi cũng không trả lời tin nhắn, Mễ Lạp suýt nữa thì báo cảnh sát đấy."

"Ôi, xin lỗi nhé, để vài hôm nữa tôi mời mọi người một bữa."

Điện thoại sáng lên, Giai Nghệ liếc thấy tin nhắn của Mạnh Hạ Nhĩ.

"Summer: Thế sao cậu ấy không gọi cho tôi?"

"+1: Để tôi hỏi giúp cậu."

Giai Nghệ hắng giọng: "À, Hạo Tư, tôi hỏi cậu cái này nhé, cậu có liên lạc với Mạnh Hạ Nhĩ không?"

"Không, tuyệt đối không!"

Tiểu Dương cảnh giác, lập tức nhận ra đây là cái bẫy mà "bạn gái hiện tại" đang giăng ra cho "bạn trai cũ". Nhưng nghĩ lại, cậu cũng không thể xem là bạn trai cũ đúng nghĩa, thái độ này có hơi quá, bèn uống một ngụm sữa để che giấu: "Bọn tôi có thân thiết gì đâu, chỉ là bạn cùng phòng cũ thôi... Nếu có liên lạc thì tôi cũng phải liên lạc với các cậu trước chứ, liên lạc với gã đàn ông thối đó làm gì!

Ha ha, ha ha..."

"+1: Cậu ấy nói anh là đàn ông thối."

"Summer: Vậy nghĩa là trong lòng cậu ấy vẫn còn tôi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!