Chương 47: (Vô Đề)

Khâu Gia Hứa đặt hộp cơm xuống, bất đắc dĩ nói: "Cậu làm căng vậy làm gì... Cứ nhất quyết đòi ở khách sạn, tiền nhiều xài không hết à?"

Dương Hạo Tư ngồi trên chiếc giường lớn trong khách sạn, bung hết hành lý ra: "Tôi đã nói là dọn đi rồi, giờ mà mặt dày ở lại thì mất mặt lắm! Lại để anh ta tưởng tôi còn lưu luyến nữa chứ!"

Cảnh tượng lúc nãy là thế này: Khâu Gia Hứa gọi điện cho Tiểu Dương.

Khâu Gia Hứa nói: "Tư Tư, tôi xem nhà rồi, ổn đấy, nhưng người thuê trước còn chưa dọn xong, chắc phải đợi hai hôm nữa mới vào được."

Dương Hạo Tư: "Tức là có thể ở ngay được đúng không?"

Khâu Gia Hứa: "Hả? Không... đâu có..."

Dương Hạo Tư: "Ừ ừ, được, tôi đến ngay!"

Khâu Gia Hứa: "Này..."

Điện thoại đã bị cúp ngang.

"Haizz, cậu thật là... Đã ở bao nhiêu ngày rồi, thêm hai ngày nữa thì có là gì. Chỗ ở miễn phí không ở, đúng là ngốc..."

Khâu Gia Hứa mở hộp cơm, bên trong là cá vàng chiên giòn, cà tím om và súp lơ xanh. Dù chỉ là cơm hộp đơn giản nhưng được bày biện rất đẹp mắt.

"Ăn đi, đồ chiên để nguội là hết giòn đấy."

Dương Hạo Tư nhận hộp cơm, cảm kích nói: "Lấy vợ phải lấy người như Khâu Gia Hứa. Bảo bối, cậu còn nhớ tôi thích ăn cá à!"

"Không phải nhớ, tiện tay làm ở studio thôi."

"Khâu Khâu, hay là chúng ta yêu nhau đi, tôi nhất định sẽ chăm chỉ kiếm tiền nuôi cậu, cậu chỉ cần nấu cơm cho tôi là được! Tôi còn có thể chịu thiệt làm '1' vì cậu, nhưng chúng ta phải chia đều, đừng bắt tôi làm '1' suốt nhé..."

Khâu Gia Hứa đã quen với kiểu nói năng vớ vẩn của cậu nên chẳng để bụng: "Bớt nói nhảm đi. Tôi không yêu cậu đâu, cậu ngốc quá, lớn thế này rồi mà còn để người nhà lấy sạch tiền."

Nghe đến đây, Dương Hạo Tư cụp mắt xuống, dùng đũa chọc chọc vào bát cơm: "Thật ra cũng không nhiều lắm, tại tôi không biết tiết kiệm, họ lấy đi cũng chỉ tám chín vạn, rồi tôi sẽ kiếm lại được thôi. Nhưng... ít nhất cũng phải chừa lại cho tôi chút tiền ăn chứ? Lỡ như tôi thật sự chỉ còn mỗi cái thẻ ấy, chẳng phải tôi sẽ chết đói à..."

Khâu Gia Hứa vỗ vai cậu an ủi: "Không sao đâu, tôi có thể lo cơm cho cậu."

"Nhưng cậu lại sắp nghỉ việc, cậu làm còn chưa được nửa năm mà, sao đã muốn nghỉ rồi? Có phải bạn cậu đối xử không tốt với cậu không?"

"Không có, sao cậu cứ nghĩ anh ấy không tốt vậy? Anh ấy rất tốt, chỉ là tôi hơi không quen sống chung, lại chẳng biết giải thích thế nào, nên đang nghĩ có nên nghỉ việc luôn không."

"Nghỉ việc? Mới dọn ra ở riêng mà đã nghỉ việc sao?"

Dương Hạo Tư hét lên: "Vậy sau này cậu đừng có cười tôi chia tay vì quả việt quất nữa, chính cậu cũng kỳ cục y như tôi!"

Nhắc đến chuyện chia tay, dù đã nghe đến nhàm tai, Khâu Gia Hứa vẫn quan tâm hỏi: "Cậu với bạn trai cũ sao rồi?"

Anh biết Dương Hạo Tư đã rất hoảng sợ sau khi nghe tin bạn trai cũ có bạn gái mới, không phải lo cho Dương Hạo Tư, mà là lo cho tính mạng của người bạn trai cũ kia. Dù sao cậu cũng đã nhiều lần nửa đêm bày tỏ ý muốn "xử lý" tình cũ, anh sợ một ngày nào đó cậu thật sự làm liều.

Ngoài dự đoán, Tiểu Dương không hề kích động, chỉ uể oải thở dài rồi nhét miếng cá vàng vào miệng.

Khâu Gia Hứa kiên nhẫn chờ cậu nhai xong, nhưng nuốt xuống rồi cậu vẫn không nói, chỉ tiếp tục thở dài.

"Cậu nói gì đi chứ!"

Dương Hạo Tư lúc này mới lên tiếng: "Bảo là làm bạn, thật ra chính là muốn tái hợp thôi... Tôi không ngờ anh ấy đã có bạn gái, mới quen gần đây... Haizz, cậu nói xem, nếu tôi đến sớm hai tháng, có khi nào vẫn còn cơ hội không?"

Khâu Gia Hứa bất lực: "Anh ta thì có gì hay ho chứ? Thiếu gì đàn ông ngoài kia, cậu không tìm người khác được à?"

Dương Hạo Tư chưa từng nói cho anh biết bạn trai cũ là ai, chỉ bảo là một streamer, giữ bí mật rất kỹ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!