Chương 38: (Vô Đề)

Chết tiệt, lạnh quá!

Dương Hạo Tư vừa bước ra khỏi nhà chưa đứng được hai giây đã vội rụt vào trong.

Cậu chỉ mặc mỗi cái áo gi

-lê mà chạy xuống, vốn định bắt xe đi thẳng đến quán bar. Nhưng quán bar nào có mở trước năm giờ? Dậm chân mấy cái, cậu quyết định đến tiệm McDonald's gần đó ngồi tạm.

"Một phần khoai tây chiên..."

Đến quầy gọi món, nhân viên vẫy tay, chỉ vào cái máy tự động phía sau: "Anh có thể tự chọn món trên máy hoặc quét mã để gọi."

Bình thường Dương Hạo Tư nhất định phải cãi cọ một hồi, nhưng hôm nay cậu chẳng còn sức. Cảm lạnh chưa dứt, vừa bị gió lạnh thổi lại hắt hơi liên tục.

Cậu gọi một phần ăn trẻ em, thêm ly sữa nóng, kèm một cuốn truyện tranh thiếu nhi. Tìm một góc khuất, cậu gục xuống bàn tính ngủ đến năm giờ.

Chừng năm phút sau, Ngụy Thận Mạc gọi tới hỏi cậu đang ở đâu.

"Đang đi áp đảo đây..."

"Bớt giả vờ đi! Nói mau, cậu ở đâu!" Ngụy Thận Mạc gằn giọng: "Ông chồng quá cố của cậu nhờ tôi mang áo khoác lông vũ cho cậu. Hai người lại bày trò gì thế hả?"

Nghe hai chữ chồng cũ, tai Dương Hạo Tư lập tức dựng lên: "Anh ấy nói gì cơ?"

"Tôi chụp màn hình gửi cho cậu đây."

Summer: Cậu đó hả? Giờ bận không?

Bà Xã Ân Vị: Làm sao?

Summer: Dương Hạo Tư không mang áo lông, gặp nhau thì cầm giúp cậu ấy cái áo ấm.

Bà Xã Ân Vị: Ừ.

"Thế sao anh ta không tự mang cho tôi."

Dương Hạo Tư ngậm ống hút sữa giấy, giọng mơ hồ.

Cậu ngửa cổ một chút, sữa chảy vào miệng, lẩm bẩm tự hỏi tự đáp: "À... đúng rồi, là người yêu cũ."

Ngụy Thận Mạc hét ầm lên: "Anh ta điên rồi à! Ăn trong bát còn ngó trong nồi, đồ tra nam thối! Tôi lập tức gọi nguyên xe anh em đến dần cho anh ta một trận!"

Trong lúc này, Dương Hạo Tư lại bắt đầu tìm lý do cho Mạnh Hạ Nhĩ: "Không phải, vì bọn tôi giờ là bạn, là bạn cùng nhà. Bọn tôi đã nói rõ sẽ không cáu gắt vô cớ, cũng không nhắc lại chuyện bạn trai bạn gái nữa."

Người nhạy cảm như cậu thì tự nhận như vậy, còn bạn bè chẳng tin. Trong mắt Ngụy Thận Mạc, Dương Hạo Tư giống đứa trẻ ôm khư khư món đồ chơi hỏng chẳng chịu bỏ, rõ ràng không cần sửa nữa, đổi cái mới thì hơn.

"Cậu cũng bệnh rồi! Còn hồi tưởng cái khỉ gì! Mặc kệ đi hết cho xong!"

"Chúng tôi chỉ muốn làm rõ ai đúng ai sai, xin lỗi nhau rồi mới làm bạn cho thoải mái..."

Dương Hạo Tư lí nhí giải thích, bèn bị Ngụy Thận Mạc ngắt lời: "Không nghe! Gửi định vị ngay, tôi bắt xe qua!"

"Thế nhớ mang áo đẹp đẹp cho tôi nhé..."

"Áo lông vũ thì có cái nào chả giống nhau, đẹp gì mà đẹp!"

Trong bếp, lúc rửa tay xong, Mễ Lạp chen tới bên cạnh Mạnh Hạ Nhĩ, hỏi thẳng: "Cậu bị ngu à?"

Mạnh Hạ Nhĩ đang để ráo đĩa hoa quả, khẽ lắc mấy cái. Anh hiểu Mễ Lạp nói gì, trong lòng cũng thấy chột dạ, nên không trả lời.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!