Mùng ba Tết, mặt trời đã lên cao, trong nhà như thường lệ trước chín giờ rưỡi vẫn không có động tĩnh.
Gần mười giờ, Dương Hạo Tư đánh răng xong, mặc đồ ngủ đi xuống, vừa hay thấy Mạnh Hạ Nhĩ đang ngáp ở chỗ rẽ cầu thang.
Mạnh Hạ Nhĩ nói: "Trưa nay tôi gọi mấy người bạn đến nhà ăn cơm."
"Ai thế? Lục Nhãn với Mễ Lạp à?" Dương Hạo Tư lấy trong tủ lạnh ra một hộp sữa lớn, vừa ngân nga vừa đổ vào bát, lại bỏ vào mấy thìa ngũ cốc hình sao.
"Ừ, họ dẫn cả người yêu đến, còn có Bạch Hiểu Văn, Hoàn Tử... với cả Giai Nghệ."
Mạnh Hạ Nhĩ quan sát nét mặt Dương Hạo Tư, phát hiện thìa cậu ta cầm đến miệng bỗng khựng lại, mở to mắt nhìn mình.
"Mấy giờ?"
"Mười hai giờ."
"Bây giờ mấy giờ?"
"Mười giờ mười lăm."
Dương Hạo Tư đặt bát xuống, vội vàng chạy lên lầu, trước hết tỉa lại lông cậu, rồi bôi một lớp mặt nạ thật dày, còn thoa cả tẩy tế bào chết môi. Sau đó, cậu bưng hết đống quần áo trong tủ ném lên giường, bắt đầu lựa chọn kỹ càng.
Mạnh Hạ Nhĩ không hiểu ra sao, sau khi rửa mặt xong, bưng cái bát ngũ cốc ấy lên lầu. Đến cửa phòng liền nói: "Sao lại không ăn? Để lâu nó nở mềm hết rồi... Em đang làm gì đấy?"
Anh thấy Dương Hạo Tư túm hết tóc mái lên buộc thành củ hành nhỏ, mặt thì bôi xanh lè, đang ngồi ngẩn ngơ nhìn đống quần áo trên giường.
"Em lấy hết quần áo ra định đem đi quyên góp à?"
Hay là chuẩn bị thu dọn hành lý bỏ đi? Trong lòng Mạnh Hạ Nhĩ thoáng lo lắng, nhưng nhìn bộ dạng Dương Hạo Tư lại không giống thế.
"Sao cậu không nói sớm là có người đến! Ra ngoài đi!" Dương Hạo Tư ôm một hộp lớn toàn nước hoa, gào lên: "Phiền chết được, phiền chết đi được!"
"Bát để đây, ăn xong nhớ mang xuống."
Mạnh Hạ Nhĩ nhìn căn phòng vừa quen vừa lạ, tiện tay sắp lại mấy món linh tinh trên bàn trang điểm rồi đặt bát lên đó: "Loạn hết cả lên."
"Đóng cửa!" Dương Hạo Tư xua anh ra ngoài, rồi gọi video cho hai người trong nhóm, hạ giọng hỏi: "Hai chị em, hôm nay bạn gái của Mạnh Hạ Nhĩ đến ăn cơm, tôi nên mặc gì?"
Đào Phi Vũ nghe vậy lập tức cúp máy: "Để hai người nói chuyện với nhau đi."
Ngụy Thận Mạc thì hứng thú: "Cái này nhất định phải áp đảo rồi! Mặc cái sơ mi hoa LV kia đi!"
"Nhưng tôi biết cô ấy mà, mặc vậy có lố quá không? Như cố tình khoe khoang ấy."
"Thế cái áo Saint Laurent kia thì sao?"
"Cái đó thì lẳng quá rồi..." Dương Hạo Tư rầu rĩ. Quần áo trong tủ thì nhiều, nhưng mỗi lần cần mặc lại chẳng biết chọn cái nào: "Tôi phải mặc sao cho trang trọng mà vẫn trẻ trung, giản dị mà không kém phần hài hước, gần gũi nhưng cũng phải ẩn ẩn chút gợi cảm..."
Cuối cùng cậu lôi ra một cái áo polo sọc xcậu hồng: "Cái này thì phối với gì?"
"Quần short đi?"
"Quá rồi quá rồi! Giờ vẫn đang mùa đông mà!" Dương Hạo Tư sờ chân mình: "Dù chân tôi đẹp thật nhưng..."
Khó khăn lắm mới chọn được quần áo, cậu lại bắt đầu trang điểm. Vì còn có mấy người bạn nam của Mạnh Hạ Nhĩ đến, cậu không dám đánh cầu kỳ, chỉ phủ chút phấn nền, vẽ nhẹ cậu.
"Nước hoa thì xịt loại nào? Ngụy này, tôi xịt loại nào?" Cậu luống cuống hỏi, Ngụy Thận Mạc bên kia vẫn nhai khoai tây chiên rôm rốp.
"Cậu còn ăn được à? Sao không lo giùm tôi tí nào vậy!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!