Chương 8: (Vô Đề)

Dương yêu Nhi nhìn mặt Thái Hậu cũng chưa thấy, liền bị đưa về Yến Hỉ Đường.

Chờ người Vĩnh An Cung đi rồi, đám người Xuân Sa cuống quít vây quanh, hỏi:

"cô nương có bị thương?"

Có bị phạt không?

Có ai mắng không ?

Dương yêu Nhi lắc lắc đầu, há mồm ợ 1 cái 

Chén nước ngọt kia quá ngọt, uống xong, thoáng cái nàng đã căng no rồi.

"Chẳng lẽ là bắt cô nương ăn đồ vật gì?" Xuân Sa mặt lộ vẻ hoảng sợ.

Ăn canh. Dương yêu Nhi thuận khí, mới mở miệng nói.

Canh? Mọi người vừa nghe, liền ngây dại. Tất cả mọi người trong cung đều biết, những việc xấu xa thủ đoạn, cũng hiểu được sơ.

Nhìn tổng thể, cũng đều biết được hiện giờ Thái Hậu cùng Hoàng Thượng không thân thiết… Hai ngày trước Dương cô nương mới vừa từ Dưỡng Tâm Điện ra, hôm nay đã bị truyền đi qua thưởng canh uống.

Đâu phải là canh!

Đây là thuốc!

Thuốc tránh thai!

Chỉ là trong lòng bọn họ biết, nhưng không dám nói ra. Dù sao lời này thốt ra, thành đặt điều Thái Hậu.

Bọn họ đâu nào có mạng nhỏ đi đặt điều Thái Hậu?

"cô nương pha nước ấm tắm, đổi thân xiêm y đi." Xuân Sa nén nước mắt nói.

Những người khác sôi nổi gật đầu, sau đó chịu đựng bất bình trong ngực, xoay người nấu nước ấm, chuẩn bị thùng tắm.

Nếu là vị Dương cô nương này là người giày vò người khác, bọn họ cũng không đến nỗi này. Dương cônương này lại, mới vừa được Hoàng Thượng coi trọng, bản thân lại là người sinh ra có bộ dáng thiên tiên, còn tính tình mềm mại ngoan ngoãn, không thích sai khiến người khác.

Bọn họ lúc trước vốn cũng đều là cung nhân ở trước mặt chủ tử không lộ mặt bao nhiêu. hiện giờ có thể hầu hạ 1 chủ tử như vậy, đáy lòng tự nhiên vui mừng.

Thấy chủ tử bị ủy khuất, bọn họ liền cũng cảm thấy giống vậy chính mình bị ủy khuất.

Ngươi khóc. Dương yêu Nhi chớp chớp mắt, vô thố mà nhìn chằm chằm Xuân Sa.

Xuân Sa lau nước mắt, nói: Nô tỳ không khóc.

"Ta ăn canh, ngươi khóc sao?" Dương yêu Nhi vụng về mà sắp xếp câu nói, hỏi.

Xuân Sa cắn môi lắc đầu.

"Ngươi cũng muốn uống?" Dương yêu Nhi nghiêng đầu hỏi.

Xuân Sa thoáng nhìn mặt cô nương biểu tình ngây thơ, lại nhịn không được cười lên tiếng, nàng vừa khóc vừa cười nói:

"Nô tỳ không uống, … Cái đó không phải thứ tốt, không thể uống nhiều."

Chính là ngọt.

Dương yêu Nhi thoáng nhớ lại mùi vị khắp đầu lưỡi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!