Dương yêu Nhi vẫn không có nghe ra ý nghĩa trong lời nói của Tiêu Dặc, nàng chỉ gật đầu, lên tiếng: Ừm.
Tiêu Dặc đem ngọc phù kia cất lại, thắt túi thêu lại, nói:
"Ngoài trẫm ra, không được cho người khác xem, biết chưa?"
Dương yêu Nhi vội gật đầu.
Tiêu Dặc nhìn chằm chằm thêu túi một lát, nói:
"…… Đành phải đeo thêm một cái túi thơm ở bên hông."
Dứt lời, Tiêu Dặc gỡ xuống túi thơm màu vàng có một hình cầu màu bạc được chạm rỗng bên hông, hắn gập ngón tay lấy hết hương liệu bên trong ra ngoài, sau đó lại để viên huyền châu kia vào, phù hợp vừa vặn đến sít sao.
Sau đó hắn lại cong thắt lưng, đem túi thơm buộc ở bên hông Dương yêu Nhi.
Dương yêu Nhi cúi đầu nhìn nhìn, chỉ vào nói: …… Hai cái.
Ừ, hai cái. Tiêu Dặc nói.
Dương yêu Nhi chưa bao giờ nhìn thấy túi thơm như vậy, không khỏi duỗi tay nghịch hai cái, túi thơm cùng vòng bạc kia va chạm nhau, phát ra thanh âm dễ nghe. Dương yêu Nhi cực kỳ thích, mặt mày cũng lây nhiễm vẻ vui thích.
Tiêu Dặc khẽ sững người, lại giơ tay nhẹ nhàng lướt qua khóe mắt của nàng.
Có lẽ là do nàng cảm thấy ngứa, liền chớp chớp mắt, lúc khép lúc mở, đáy mắt lộ ra ba điểm lấp lánh.
Dương yêu Nhi chơi chơi, liền quên mất thức ăn.
Vẫn là Liên Quế lớn gan gõ gõ cửa, thấp giọng nói:
"cô nương, thức ăn sắp lạnh, cô nương còn muốn ăn sao?"
Tiêu Dặc quay đầu nhìn về phía cửa, hỏi:
"Khách khứa đều tới rồi?"
Liên Quế gật đầu nói:
"Bẩm Hoàng Thượng, vừa rồi đã đến đông đủ, ma ma đã đến đằng trước xem."
Tiêu Dặc nhàn nhạt nói:
"Vậy cứ để cho bọn họ chờ thêm một lát đi."
Liên Quế lên tiếng đáp.
Tiêu Dặc lại nói:
"Lấy thức ăn gì tới? Bưng lên đi?"
Lúc này Liên Quế tiếp nhận thức ăn từ trong tay tiểu cung nữ, bước chân ổn định mà bưng lên.
Tiểu cung nữ vội thu dọn đồ lộn xộn trên bàn, nhường chỗ cho Liên Quế đem thức ăn lần lượt bày xuống.
Ngược lại cũng không có gì khác, chỉ là ba món ăn dân gian, còn có một bình trà hoa, còn bốc lên khí nóng, bây giờ uống vài ngụm, tất nhiên sẽ vô cùng ấm bụng.
Dương yêu Nhi duỗi tay cầm một miếng điểm tâm, nhét vào trong miệng cắn một cái, nàng hình như mới nhớ tới, bên cạnh còn có một người khác, vì thế do do dự dự, nàng đẩy đẩy điểm tâm: Hoàng Thượng ăn.
Tiêu Dặc cũng không thích điểm tâm, nhưng người khác đưa tới trước mặt hắn, cùng những điểm tâm đó tất nhiên là khác biệt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!