trên núi Văn Xương cung phụng Văn Xương Tinh Quân, là tinh tú nắm giữ văn vận cùng công danh.
Đại Tấn tôn trọng Đạo giáo, cho nên núi Văn Xương luôn có người đọc sách lui tới, khắp nơi đều có thể nghe thấy tiếng làm thơ đối phú, ngâm ca tấu nhạc.
Xe ngựa một đường đi lên trên núi, Xuân Sa giúp cuốn màn cửa sổ lên, để Dương yêu Nhi có thể nhìn thấy phong cảnh bên ngoài.
Càng hướng về trước, ánh mắt càng mở mang.
Dương yêu Nhi chưa bao giờ nhìn thấy qua cảnh tượng như vậy, nàng trừng lớn mắt, môi khẽ nhếch, phong cảnh núi cao nước biếc, phòng ốc san sát lướt qua tầm mắt, Dương yêu Nhi cảm thấy giống như là một khối vô cùng buồn bực trong đầu kia, chợt bị gõ vỡ, sương mù tan đi, thêm một phần thư thái.
Lưu ma ma thấy nàng nhìn đến xuất thần, không khỏi cười nói:
"Vẫn là Hoàng Thượng hiểu được tâm tư của cô nương, biết cô nương nhất định sẽ muốn ra cửa chơi một chút."
Dương yêu Nhi ánh mắt còn dính tại cảnh sắc bên ngoài, nhưng nghe Lưu ma ma nói, nàng cũng gật đầu phụ họa, khẳng định Hoàng Thượng tốt.
Lưu ma ma thấy thế, càng cảm thấy vui vẻ.
Giống như cô nương vậy, đới với nàng hảo, nàng liền ghi tạc trong lòng. thật sự không có mấy người.
Ước chừng được non nửa canh giờ, bọn họ cuối cùng cũng đến Văn Xương.
Mạnh Hoằng đi trước.
Hai cái cô nương Lý gia còn đang vây quanh trước xe ngựa của Dương yêu Nhi, mỗi người vươn một tay, đỡ Dương yêu Nhi đi xuống. Ngược lại Mạnh Huyên lại không có nhúng tay vào. Mạnh Huyên mím môi, thầm nghĩ, ai lại hiếm lạ đoạt cái vị trí này chứ!
Chỉ là oán giận thì oán giận, nàng rốt cuộc vẫn đi theo bên người Dương yêu Nhi.
Nơi này rất ít khi có thiếu nữ đến. Đột nhiên thoáng cái tới bốn người, phía sau còn không ít vú già nha hoàn đi theo, tức khắc liền hấp dẫn tầm mắt của mọi người.
Mà Mạnh Hoằng đi phía trước, càng trở thành tiêu điểm trong đó.
Có người hô lớn tên của hắn, sau đó kéo hắn đến một bên.
"Mạnh huynh hôm nay mang theo tỷ muội trong nhà đến ăn thu nhật yến?" Người kia hỏi.
Hôm nay cũng có những thiếu công tử khác, mang theo tỷ muội trong nhà tới dùng thu nhật yến, chỉ là mang đến ít người, lại phần lớn đều là khí chất bình thường, không có nhan sắc xuất chúng gì.
Mạnh Hoằng gật đầu:
"Trước giờ chưa từng đi đến địa phương như thế này, hôm nay mang các nàng tới chơi một chút."
hắn nói dối, ngược lại mặt không đổi sắc tim không loạn, hoàn toàn không sợ đem Dương yêu Nhi nhận làm muội muội mình sẽ đưa tới phiền toái.
Mấy người kia vừa nghe, quả nhiên là Mạnh Hoằng mang theo trong nhà tỷ muội tới, nhất thời tâm tư liền biến mất.
Ai không biết tỷ muội trong nhà Mạnh Hoằng, tính tình mỗi người đều không tốt. Trước có đại cô nương nhị phòng kia gả ra ngoài, ghen tuông hạng nhất, sau có nhị cô nương, vì sở thích quái dị mà bị lui hôn.
Con gái duy nhất của Đại, cũng chính là muội muội ruột của Mạnh Hoằng, lại càng ương ngạnh, cả ngày giống như nam tử chơi đùa cợt nhã……
trên dưới Mạnh gia này, chỉ một mình Mạnh Hoằng là bình thường thôi.
Thấy mọi người tản đi không hề chặn đường nữa, Mạnh Hoằng mới thành thạo dẫn Dương yêu Nhi đi vào trong.
Ánh mắt hắn dừng ở trên người Dương yêu Nhi, phát giác vị tân hậu này thật sự ít nói, mặc kệ người khác nói cái gì, nàng đều chỉ nghe, lại không làm người cảm thấy qua loa.
Đối mặt với người như vậy, ngược lại khiến người mở miệng, càng sinh ý muốn nói chuyện mãnh liệt hơn, hận không thể cái gì cũng đều nói cho nàng nghe mới tốt.
thật là một người thú vị.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!