Đỉnh xe ngựa màu tương tử chậm rãi chạy vào kinh thành, lập tức đi tới Vĩnh Ninh.
Xem như đã trở về. Nha hoàn nhìn phía trước không xa thấy Lý gia, nhẹ nhàng thở ra.
"cô nương này quả thật là 1 kẻ ngốc, dọc theo đường đi chỉ lo ăn uống ngủ, ngược lại cũng bớt việc." một nha hoàn khác cười lên tiếng.
Chớp mắt xe ngựa tới ngoài cửa lớn Lý gia, bọn nha hoàn nhìn ra ngoài, liền thấy lão phu nhân mang theo các con dâu, dắt nha hoàn lớn tuổi, ở trước cửa đứng đợi. Mấy nha hoàn vội thu hồi tâm tư. Các nàng suýt nữa đã quên, bên trong xe ngựa là cô nương ngốc, chính là đưa đi tiến cung làm nương nương.
Ngay cả lão phu nhân đều bày ra tư thế cung nghênh, các nàng còn trêu ghẹo, nói lời nói vui đùa cô nương này, nếu mà chủ tử nghe thấy được, lột một lớp da đều là rất nhẹ. Bánh xe ngựa di chuyển kẽo kẹt, cuối cùng dừng lại ở ngoài cửa Lý gia.
Lão phu nhân cười hiền hoà mà đi lên trước, ngay sau đó hai đại nha hoàn vén rèm xe lên, đỡ cô nương ngồi bên trong ra.
Dương yêu Nhi ngẩng đầu, ngây thơ đánh giá dinh thự trước mặt. Cửa môn kia thật cao nha. Hai bên tượng đá ngồi xổm cũng thật lớn nha. Bên cạnh vây quanh cũng thật nhiều người nha.
Còn không đợi nàng đang ngây thơ phục hồi tinh thần lại, lão phu nhân liền đỡ nàng cẩn thận, cười nói:
"thật là 1 cônương xinh đẹp, trên đường đi chắc mệt mỏi. Trước tiên tắm gội cho hết mệt, rồi đổi 1 thân xiêm y sạch sẽ ."
Dương yêu Nhi không lên tiếng.
Lý lão phu nhân thấy sắc mặt nàng không sợ hãi, ngay cả ánh mắt cũng không có một tia biến đổi, lập tức càng cảm thấy tiểu cô nương này không thể đối đãi chậm trễ.
Mấy phụ thân Lý gia vây quanh Dương yêu Nhi đi về hướng Thu Hương viện, ngày thường khách quý sẽở đây.. Mấy nha hoàn lão mama hầu hạ nàng tẩy rửa đi một thân bụi đất, lại thay xiêm y mới tinh, rồi sau đó chải đầu cẩn thận cho nàng, búi tóc sơ thành song hoàn, lại cho nàng đeo thoa hoàn, vẽ chân mày, son môi.
Dương yêu Nhi ngồi ở chỗ kia, tùy ý cho bọn họ đùa nghịch.
"cô nương thế nào lại không có lỗ tai? không thể nào mang hoa tai." Nha hoàn kinh ngạc nói.
Lão mama nghe vậy liền muốn đi lấy kim, Dương yêu Nhi thoáng nhìn cây kim, không chút nghĩ ngợi liền giơ tay bưng kín đầu.
"đã xong, đều đi xuống đi."
Đại phụ thân Lý gia đi đầu đẩy cửa đi vào, đuổi lão mama cùng nha hoàn, sau đó nàng đi đến bên người Dương yêu Nhi, thân thiết đỡ lấy cánh tay Dương yêu Nhi, đem nàng nâng lên, nói:
"cô nương có đói bụng không? không bằng trước tiên dùng chút thức ăn?"Dương yêu Nhi gật đầu.
Mấy phụ thân Lý gia, liền cùng nhau bồi Dương yêu Nhi dùng cơm.
Dương yêu Nhi ngốc vẫn là ngốc, nhưng bản thân mình ăn uống là sẽ nhớ, chỉ là động tác so với người khác chậm hơn một chút. Nàng nắm chiếc đũa, ăn đồ ăn 1 cách chậm rì.
Các chủ tử, lão mama nhìn chằm bộ dáng của nàng, trong lòng không khỏi âm thầm nói, thật là không giống như là một cô nương lớn lên từ thôn dã, khó trách chọn người như vậy.
"Phu nhân, lão phu nhân bên kia sai người tới hỏi, hỏi cô nương ăn được không , tốt rồi liền lập tức đưa vào cung, Thái Hậu nương nương vẫn còn chờ gặp người." Nha hoàn ở ngoài cửa hành lễ, lên tiếng thúc giục.
Dương yêu Nhi nghe thấy thanh âm, liền nghiêng đầu nhìn theo hướng đó. Nha hoàn kia bị nhìn đến gương mặt đỏ lên, cơ hồ không dám cùng Dương yêu Nhi đối mặt, trực giác cho biết vị cô nương này thật sự thanh lệ bức người, làm người khác liếc mắt một cái là tự giác nín thở.
"Vậy liền thu thập một phen, đưa Dương cô nương tiến cung."
Dương yêu Nhi không biết hoàng cung là nơi nào, nhưng nàng biết, những người này muốn đưa nàng đichỗ khác. Nàng nhìn trước mặt mình là một bàn đĩa với chén nhỏ, liếm môi nhịn xuống. Nàng còn chưa có ăn no đâu. Nàng nhấp môi dưới, rốt cuộc vẫn là ngoan ngoãn đứng dậy đi theo ra ngoài.
Lúc sau lại là ngồi trên xe ngựa, xe ngựa chạy, cũng không biết chạy bao lâu, chạy đến cung thành cao cao ở ngoài. Tường cao kia nhìn đều phải tốn sức ngưỡng cổ lên. Dương yêu Nhi chỉ ngẩng đầu nhìn rồi khôngnhìn nữa.
Nha hoàn mang cho nàng một cái mũ có rèm, đỡ nàng xuống xe ngựa, lúc sau liền đem nàng chuyển giao cho cung nữ thái giám do Hoàng Thái Hậu trong cung phái tới đón người. Dương yêu Nhi mơ mơ màng màng mà đi theo bọn họ vào bên trong, ngược lại không so đo bên người bị đổi lại những gương mặt xa lạ.
Thậm chí đối với nàng mà nói còn coi như là sự thú vị. Nàng trước giờ ở trong sân, ngồi ở đó rất là lâu, chỉ thấy được nhiều nhất là chim chóc bay từ tường viện phía đông bay đến phía tây, chưa có gặp qua nhiều người như vậy……Thục phi là khi Huệ Đế còn tại vị, trong cung các phi tần phân cao thấp, ngay lúc đó mẫu thân Thái Tử mất sớm, vẫn luôn là Huệ Đế tự mình nuôi nấng.
Sau khi Huệ Đế mất, tân đế liền trước chúng thần ra chiếu, phong Thục phi là Hoàng Thái Hậu, Triệu phi là thái phi, Tần chiêu nghi là thái tần. Các phi tần còn lại, đến biệt cung phía nam. hiện giờ Hoàng Thái Hậu, Triệu thái phi cùng Tần thái tần ngồi ở phía đông lục cung Vĩnh An Cung.
Các cung nhân dẫn Dương yêuNhi tới Vĩnh An Cung. Lão ma ma mặt lạnh đem nàng sờ từ đầu đến chân, rồi sau đó lại sai người cởi nàng giày, làm chân nàng chỉ có vớ không bước vào trong điện.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!