Chương 50: Em nhìn anh giống kiểu người sẽ học mấy cái đó chỉ để theo đuổi người khác ?

Để thỏa mãn mong muốn được ngủ lều trại của Cố Nhuận Hi, lần này Thẩm Niệm Lâm gọi người giúp anh dựng một chiếc lều trong sân biệt thự. Thẩm Niệm Lâm đã hẹn trước với khu suối nước nóng, đợi sau khi trời tối thì đưa Cố Âm và Cố Nhuận Hi đến ngâm nước nóng.

Bình thường vừa đến tám giờ Cố Nhuận Hi đã ngáp liên tục, chắc do hôm nay vui quá mà giờ này vẫn còn tràn đầy tinh thần.

"Mẹ, mẹ ơi, sữa này uống ngon lắm, Nhuận Nhuận lấy giúp mẹ một lọ." Trong phòng có đầy đủ các loại thực phẩm và hoa quả, Nhuận Hi lấy bình sữa trong tủ lạnh nhỏ đưa cho Cố Âm như hiến dâng vật quý.

"Cảm ơn Nhuận Nhuận." Cố Âm nhận lấy mở uống, "Uống ngon lắm."

"Hì hì."

Thẩm Niệm Lâm cầm chiếc phao đã được bơm căng chụp từ trên đầu Cố Nhuận Hi xuống: "Xong rồi, có thể đi ngâm nước nóng rồi."

"Vâng ạ!" Cố Nhuận Hi kéo Cố Âm đi về bể nước nóng trong sân. Vì để cả nhà ngâm cùng nhau nên Thẩm Niệm Lâm cố ý đặt một bể suối nước nóng lớn. Ban đêm nhiệt độ trên núi thấp, suối nước nóng ở ngoài trời, Thẩm Niệm Lâm lo con trai dễ ốm, sau khi cởi chiếc áo khoác, anh bế con đặt vào bể nước nóng.

Cố Nhuận Hi mặc đồ bơi, vui mừng đạp hai ba cái trong nước.

Thẩm Niệm Lâm hỏi: "Có nóng không ?"

Cố Nhuận Hi: "Không nóng ạ, vừa tầm!"

Thẩm Niệm Lâm gật đầu nói với Cố Âm: "Chúng ta cũng xuống thôi."

Cố Nhuận Hi: "......"

Có phải bé hiểu nhầm không? Sao cảm giác như ba để bé xuống trước để thử độ nóng của nước ?

Chắc chắn không phải, nếu để thử độ ấm, cho tay mình xuống thử là được thôi mà :)

[Ha ha ha ha ha ha ha cười chớt, Nhuận Nhuận đáng thương quá]

[Nhuận Nhuận đúng là công cụ thuần túy]

[Nhuận Nhuận đáng yêu ghê! Cái phao vịt cũng đáng yêu không kém!]

Bể nước nóng rất sâu với Cố Nhuận Hi nhưng lại vừa tầm với Cố Âm và Thẩm Niệm Lâm. Hai người vào bể nước nóng thoải mái ngồi im dựa vào vách bồn, chỉ có Cố Nhuận Hi vui sướng bơi qua bơi lại trong nước.

Mặc dù bể khá lớn nhưng vẫn nhỏ nếu so với bể bơi, Cố Nhuận Hi bơi được chút xíu lại đến điểm kịch nhưng thằng bé vẫn bơi không biết mệt.

"Nhuận Nhuận, nghỉ ngơi một lúc, nếu con thích bơi đợi mai chúng ta sẽ đi bơi trong bể biệt thự." Cố Âm cầm vào chiếc phao của bé kéo con lại gần mình. Mặc dù Cố Nhuận Hi vẫn còn là đứa trẻ con ham chơi nhưng từ trước đến nay rất biết nghe lời mẹ. Cố Âm bảo bé nghỉ một chút, bé liền ôm phao bơi, nổi lên mặt nước và không nhúc nhích bên cạnh Cố Âm.

"Nhuận Nhuận không thể ngâm quá lâu, mười phút nữa phải lên rồi." Cố Âm xoa đầu con trai nói với Thẩm Niệm Lâm.

Thẩm Niệm Lâm: "Ừ, anh xem thời gian chút nữa sẽ nhớ gọi con."

Cố Nhuận Hi yên phận được một lúc xong không nhịn được bơi hai ba cái rồi bị ba xách lên trên. Thẩm Niệm Lâm lấy khăn khô lau người bé, thay một bộ quần áo ngủ mới cho con, vỗ nhẹ đầu bé: "Xong rồi, về phòng uống sữa xem tivi đợi ba mẹ ra ngoài."

Cố Nhuận Hi bĩu môi, ngồi xuống sàn gỗ dẫn vào phòng: "Hừ, đừng mong đuổi con đi, con ngồi đây nhìn hai người!"

[Ha ha ha ha ha ha ha ha]

[Nhuận Nhuận is watching u [đầu chó]]

Thẩm Niệm Lâm im lặng lát rồi nói: "Trong phòng có tivi, con có thể xem một lúc."

"Không muốn, ti vi không đẹp bằng ba mẹ."

[Ha ha ha ha ha ha ha ha ha không ổn, Nhuận Nhuận thành tinh]

[Nhuận Nhuận thông minh lanh lợi, chắc chắn kiểm tra đầu vào mẫu giáo không vấn đề gì [cười to]]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!