Chương 45: Anh không muốn em gặp lại anh ta

Mặt Cố Âm nóng bừng sau nghi nghe anh nói, vùi đầu càng thấp. Thẩm Niệm Lâm bật cười, lồng ngực rung rung: "Em định tự khiến mình nghẹt thở chết luôn à ?"

Cố Âm cọ qua cọ lại trong ngực anh hai ba cái mới ngẩng lên: "Anh bắt được nội gián chưa ?"

"Ừ." Thẩm Niệm Lâm gật đầu, "Kế hoạch gậy ông đập lưng ông lần này thực hiện rất thuận lợi, may mà có một màn diễn của em ở sân bay."

Cố Âm: "......."

Cô hít hít mũi hỏi: "Là Trì Hàn à ?"

Thẩm Niệm Lâm hơi bất ngờ: "Sao em biết ?"

"À, em đoán." Dù sao bình luận cũng nói nếu được đặt tên thì chắc chắn là nhân vật quan trọng, "Anh ta bị tập đoàn Đại Phong mua chuộc lúc nào ?"

"Nếu nói anh ta bị mua chuộc không bằng nói anh ta lợi dụng tập đoàn Đại Phong để đối phó với Thẩm thị." Thẩm Niệm Lâm sờ đầu cô, "Giờ em dậy ăn sáng trước đã, sau anh sẽ nói rõ chuyện này cho em nghe."

"Ừm." Cố Âm lại nói, "Thế không phải anh đang lệch múi giờ ư? Hay anh ngủ trước đi."

Chắc mấy hôm nay Thẩm Niệm Lâm bận nhiều việc, còn bay tới bay lui giữa hai nước, cho dù người làm bằng sắt thì khó mà che dấu chút mệt mỏi.

Huống chi người này đâu phải bằng sắt thật đâu, giờ trong mắt Cố Âm anh như một món đồ dễ vỡ, phải bảo vệ thật cẩn thận.

"Anh vẫn ổn."

"Anh có quầng thâm ở mắt rồi kìa còn cậy mạnh." Cố Âm bước xuống giường nhường lại vị trí của mình, "Anh lên ngủ đi."

Thẩm Niệm Lâm đành cởi áo vest, bất lực cười: "Anh đi tắm trước rồi sẽ đi ngủ."

"Được." Cố Âm gật đầu rồi hỏi, "Đúng rồi, Nhuận Nhuận đâu ?"

[Ha ha ha ha ha ha cuối cùng cô mới nhớ đến con trai mình]

[Nhuận Nhuận: Mình vẫn là người thừa]

[Tình cảm cha mẹ là thật]

Cố Âm: "......"

Thẩm Niệm Lâm: "Sáng sớm Nhuận Nhuận đã dậy, anh bảo con không được đánh thức em."

"À.... vậy em đi rửa mặt xong xuống ăn sáng đây." Cố Âm chạy vọt vào nhà tắm, lấy bàn chải và bóp kem đánh răng bắt đầu vệ sinh răng miệng. Thẩm Niệm Lâm đi theo sau cô vào, cởi từng món quần áo trên người.

"......" Bàn chải điện trong tay Cố Âm đang rung, cô ngơ ngác không hiểu, "Anh làm gì vậy ?"

Thẩm Niệm Lâm rất chi vô tội nhìn cô: "Không phải em bảo anh đi tắm xong ngủ một giấc sao ?"

"......" Nhưng không cần làm trò thoát y trước mặt cô chứ ?

[Nam chính ám chỉ quá rõ rồi, nữ chính biết phải làm gì rồi chứ ?]

[Nhưng mà nói này, nam chính còn sức để làm chuyện đó đó à ?]

[Làm xong sẽ có sức thôi [cười]]

[Cố lên nào nam chính!]

Cố Âm: "......"

Cô thuần thục đánh răng xong, chưa kịp rửa mặt đã đuổi Thẩm Niệm Lâm đang c** đ* trước mặt ra khỏi nhà vệ sinh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!