Chương 32: Xin chào, vừa rồi anh nói vợ tôi đang trong tay anh ?

Thẩm Niệm Lâm nói rồi ngắt điện thoại.

[Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha xswl (cười chết mất)]

[Vãi đạn gọi nhầm số ha ha ha ha ha ha ha]

[Bọn bắt cóc: Dám cúp điện thoại của tao? Giết con tin [đầu chó]]

[Ha ha ha ha ha ha ha Bạch Tâm Dật phải làm sao đây, tớ lo quá đi ha ha ha ha ha]

[Vị bên trên cười vừa nhiều vừa lớn tiếng, đang lo thật không thế [buồn cười]]

Cố Âm bỗng thấy một loạt các bình luận chạy qua, tò mò hỏi Thẩm Niệm Lâm: "Ai gọi đấy."

Thẩm Niệm Lâm lắc đầu: "Gọi nhầm số."

Anh vừa nói xong, điện thoại lại vang lên, vẫn là số điện thoại đó.

Thẩm Niệm Lâm cau mày, lần này lười muốn nhận điện thoại, kéo thẳng số đó vào danh sách đen.

[md* nam chính tuyệt vời ha ha ha ha ha ha]

(*) "MD" ở đây là viết tắt của từ "mẹ nó"

[Bạch Tâm Dật: ? ? ? ? ?]

[Bọn bắt cóc: Từ trước đến nay chưa thấy ai dám kéo số tao vào danh sách đen, giết con tin ngay và luôn 😊]

Trong bình luận lại nhắc đến Bạch Tâm Dật và bọn bắt cóc, rất khó để Cố Âm không nghĩ đến trường hợp Bạch Tâm Dật bị bắt đi.

"Em gọi cho Bạch Tâm Dật đã." Cô tự lấy điện thoại mình tìm số cô ta ấn nút gọi.

Ngoài ngoại thành, trong ngôi nhà nhỏ bị bỏ hoang, bọn bắt cóc và Bạch Tâm Dật hai mắt nhìn nhau.

Vừa nãy hắn cầm dao dọa cô ta, nói muốn móc tròng mắt cô ta, người này cứ ầm ĩ nói bọn họ bắt nhầm người, cô ta không phải là Cố Âm.

Cô ta liên tục nói vậy, hắn cũng nhìn lại xem, nhìn xong mới phát hiện..... Mẹ kiếp, hình như hắn bắt nhầm người thật.

Lý Tứ hắn làm nghề nhiều năm, đến giờ chưa từng mắc sai lầm cấp thấp như này! !

Hắn cầm bức ảnh chụp Cố Âm ông chủ đưa, đặt bên cạnh mặt Bạch Tâm Dật, cẩn thận so sánh.

Như gặp phải ma! Hiển nhiên vẻ ngoài của hai người hoàn toàn khác nhau, rốt cuộc tại sao hắn nhìn nhầm người? ? ? ?

"Đ*t mẹ!" Lý Tứ phun ra câu chửi bậy, bực dọc đá một cước lên mặt tường chỗ bị vỡ sẵn, Bạch Tâm Dật sợ hãi ôm đầu gối, co rút người lại.

Chính cô ta cũng thấy lạ, sao đột nhiên không còn hiệu quả nữa nhưng hiện tại cô ta đang trong hoàn cảnh nguy hiểm, không còn tâm trí đâu để nghĩ cái đó.

Lý Tứ vuốt mặt, trói cả tay và chân Bạch Tâm Dật lại xong mới lấy điện thoại gọi cho người còn lại: "Bên chỗ mày sao rồi ?"

Tâm trạng đối phương còn hỏng hơn cả hắn: "Tao vừa gọi cho chồng nó, nhưng chồng nó nói tao gọi nhầm số! Trương Tam tao có thể phạm phải sai lầm không đáng vậy à? Tao vừa kiểm tra cẩn thận lại lần nữa, xác định đúng số mới gọi thằng đó! Mày đoán xem kết quả thế nào? Thằng đấy kéo số tao vào danh sách đen!"

Lý Tứ: "........"

"Mày nói xem có phải thằng chồng nó cố ý không? Có khi nào nó muốn giết vợ mình từ lâu vừa khéo lúc này mượn tay chúng ta để tiêu diệt cô ta không ?" Trương Tam càng nói càng khí thế, "Tên khốn này quá xấu xa, lòng dạ độc ác như thế cũng có vợ được ?"

Lý Tứ: "......."

Lý Tứ lại âm thầm tiếp tục vuốt mặt lần nữa: "Mày có nghĩ đến trường hợp khác không ?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!