Chương 30: Từ hôm nay trở đi, tôi là Cố Âm

Vết thương trên đùi Bạch Tâm Dật cần nghỉ dưỡng hai ngày, sau càng hồi phục tốt hơn, sáng sớm cô ta đã thu dọn hành lý của mình rồi kéo đồ ra ngoài.

A Hương đang quét dọn vệ sinh nghe tiếng động quay lại nhìn. Mọi người đều đã nghe tin Bạch Tâm Dật nghỉ việc không làm nữa nên khi thấy cô ta kéo hành lý, A Hương không ngạc nhiên: "Cô Bạch, cô muốn đi luôn hôm nay à ?"

"Đúng vậy." Bạch Tâm Dật cười với cô ấy, "Vết thương của tôi đã đỡ hơn nhiều, không thể ở mãi đây được."

"Cô đừng nói vậy, tất cả chúng tôi đều rất thích cô." A Hương nhìn chỗ hành lý, "Để tôi xách đồ giúp cô."

"Không cần, đồ đạc của tôi không nhiều lắm, tôi có thể tự kéo được." Bạch Tâm Dật uyển chuyển từ chối, tự mình kéo vali vào thang máy. Khi xuống đến phòng khách tình cờ gặp quản gia, ông ấy thấy cô kéo đồ cũng tiến lên hỏi: "Cô Bạch, cô chuẩn bị đi trong hôm nay sao ?"

"Đúng vậy." Bạch Tâm Dật cười gật đầu với ông ấy, "Trong khoảng thời gian này cảm ơn chú Uông đã chăm sóc."

"Có gì đâu, cô đã giúp chúng tôi rất nhiều." Quản gia quan sát vết thương trên chân cô, còn kéo theo hai vali đồ đạc, ân cần nói, "Cô Bạch, tôi giúp cô sắp xếp xe, cô đi sẽ tiện hơn."

Lần này Bạch Tâm Dật không tiếp tục từ chối: "Được, vậy làm phiền chú Uông."

Quản gia gật đầu: "Cô đợi ở đây một lúc."

Bạch Tâm Dật gọi ông lại, hỏi: "Chú Uông, có thể bảo lái xe đưa tôi đến chỗ bà chủ đang ở được không? Tôi muốn chào tạm biệt Nhuận Hi."

"Này à....." Quản gia khó xử nhìn cô ta, nghĩ một chút rồi nói, "Chuyện này tôi không tự quyết định được, cần phải hỏi ý của hai người họ trước."

Bạch Tâm Dật có số điện thoại của Cố Âm, nghĩ trong chốc lát, nói với quản gia: "Tôi sẽ gọi điện hỏi bà chủ, được chứ ?"

Quản gia: "Đương nhiên, tôi đi sắp xếp xe cho cô."

"Được, cảm ơn chú Uông." Bạch Tâm Dật cảm ơn ông ấy thêm lần nữa, lấy điện thoại mình gọi cho Cố Âm.

Hôm nay Cố Âm hẹn Lục Ninh Ninh đến nhà chơi mạt chược. Cô bị giam ở đây mấy ngày, không được ra ngoài nên quyết định gọi Lục Ninh Ninh đến biệt thự chơi.

Để cho đủ bốn người chơi, cô gọi cả Bách Ngật và Nhạc Dịch Hàm.

Tuyệt đối không phải do cô muốn ăn dưa mối quan hệ tay ba này.

Bên trong vườn hoa thủy tinh truyền đến tiếng 'cạch cạch' chơi mạt chược. Vốn bàn chơi được đặt trong tầng hầm nhưng hôm nay Cố Âm thấy thời tiết đẹp nên bảo người làm dời bàn mạt chược vào nhà thủy tinh trồng hoa. Như thế vừa có thể phơi nắng ngắm hoa, lại còn được chơi mạt chược, đúng là thú vui nhân gian.

Bách Ngật ngồi đối diện Cố Âm ngáp một cái, đánh con mạt chược trước mặt.

Tối qua anh ta tham dự một buổi diễn đêm khuya ở Tước Dạ, qua nửa đêm mới ngủ. Ai biết chưa ngủ được mấy tiếng đã bị chị dâu gọi đến chơi mạt chược.

Mới sáng sớm đã chơi trò này, xem ra chị dâu nghẹn đến hỏng rồi.

Dù anh ta muốn ở nhà ngủ nhưng chị dâu đã gọi đến chơi, anh ta phải đến, nếu không sẽ bị ba Trầm chỉnh chết.

Còn Nhạc Dịch Hàm trưng ra khuôn mặt ra vẻ lạnh lùng. Lục Ninh Ninh hỏi anh ta có phải ngủ với fan không, Nhạc Dịch Hàm thấy mình phải chịu nỗi oan ức lớn!

Anh ta đuổi theo Lục Ninh hỏi lời đồn này từ đâu ra, anh ta phải kiện cái người kia cho thằng đó tiêu đời luôn!

Lục Ninh Ninh nói cho anh ta biết, chính Bách Ngật nói.

Ngàn lần trăm lần không nghĩ đến, người bịa chuyện vớ vẩn lại là anh em thân thiết nhất của mình! Bỗng anh ta nghĩ lại cho kỹ, chắc chắn Bách Ngật cũng thích Lục Ninh Ninh nên mới nói xấu anh ta trước mặt cô như thế! Đúng là không biết xấu hổ, anh ta phải tuyệt giao với loại người này!

Anh ta kéo Bách Ngật vào danh sách đen, còn chỉ tay thề với trời mình chưa từng ngủ với fan, Bách Ngật bịa đặt chuyện đó, với một người con trai như anh ta, không nghĩ anh ta sẽ bị tổn thương hay sao!

Lúc ấy Lục Ninh Ninh chỉ để lại một chữ "Ừm", đến hôm nay Nhạc Dịch Hàm nghĩ mãi không ra từ "Ừm" có ý gì.

Ngược lại Lục Ninh Ninh hào hứng tận lực chơi mạt chược cùng Cố Âm. Sau khi xác nhận chuyện Nhạc Dịch Hàm ngủ với fan là giả vậy chứng minh mấy lời hôm đó Bách Ngật nói cũng giả nốt! Chắc chắn anh ấy là cao thủ, xem nhiều mấy mưu kế là biết!

Về sau, cô hẹn Bách Ngật thêm mấy lần, nhưng anh ấy đều không đến, vẫn là Cố Âm có cách, hẹn được người đến chơi mạt chược! Cố Âm đúng là chị em tốt của cô mà!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!