Lục Ninh Ninh im lặng khoảng ba giây sau mới nhìn Bách Ngật nói: "Anh nói khi đang giận, tôi không tin."
Bách Ngật: "....."
Tại sao cô tự cho mình là đúng.
"Trung Quốc có câu, không thể đánh giá con người qua vẻ bề ngoài, cô không thể vì dáng vẻ tôi đẹp trai mà một hai cho rằng tôi không phải xử nam." Bách Ngật dùng cả lý lẽ lẫn tình cảm để nói rõ.
Lục Ninh Ninh nắm chặt tay thành nắm đấm, hừ lạnh: "Người đàn ông, tôi thừa nhận chút mánh khóe của anh. câu dẫn tôi."
Hoàn toàn cho rằng mình đúng.
"Nếu anh muốn tôi tin vào điều đó thì không phải không có cách, trừ khi anh thử một lần với tôi."
Bách Ngật: "....."
Anh lau mặt, gượng cười vui: "Thật ra cao thủ chân chính là Nhạc Dịch Hàm, mấy người đàn ông làm nghệ thuật như bọn họ không tốt gì."
Lục Ninh Ninh: "......"
Sao lại thế nhỉ, cô thấy anh nói cũng có lý.
Bách Ngật thấy thái độ cô có chiều hướng dịu đi, thừa thắng xông lên: "Dáng vẻ Nhạc Dịch Hàm như con chó nhỏ, lại còn là họa sĩ truyện tranh nổi tiếng, có rất nhiều cô gái nhỏ thích cậu ta."
Lục Ninh Ninh khẽ cau mày nhìn anh: "Anh đang muốn ám chỉ tôi biết Nhạc Dịch Hàm ngủ với fan."
Bách Ngật: "....."
Không phải, anh ta không có ý đó.
"Ý tôi muốn nói là, thật ra cậu ta được yêu thích hơn tôi, không phải có rất nhiều cô gái thích loại khí chất của những người đàn ông mang hơi thở nghệ thuật trên người sao ?"
Lục Ninh Ninh tiếp tục nhìn anh, ánh mắt càng lúc càng sắc bén: "Không phải anh nghe ngóng được ở đâu biết tôi thích cao thủ nên cố ý lừa tôi đấy chứ ?"
"Tôi là người thế sao? Tôi chỉ hy vọng cô mau chóng dừng chân trước bờ vực thẳm, không cần cố chạy như điên trên con đường sai lầm." Bách Ngật đứng lên, cầm hóa đơn thanh toán trên bàn, "Bữa này tôi mời, mong cô nghĩ lại thật kỹ."
Nói xong, anh phóng khoáng xoay người rời đi.
Lục Ninh Ninh ở lại ăn hết toàn bộ số xiên thịt nướng đã gọi trên bàn, sau mới gọi cho Cố Âm. Lúc này Cố Âm đã về đến nhà, hôm nay cô sắp xếp Thẩm Niệm Lâm đi dỗ Cố Nhuận Hi ngủ, cô đang đi về phòng ngủ của mình: "Sao vậy? Đừng nói lại muốn ra ngoài hát biểu diễn nửa đêm nhé ?"
"Không phải, Bách Ngật vừa hẹn mình đi ăn Kebab.*"
(*) Kebab là món ăn sử dụng thịt cắt miếng rồi xiên vào que nướng trên than hồng phổ biến tại Trung Đông, Đông Địa Trung Hải, và Nam Á... Các món kebab rất đa dạng, thông thường sử dụng thịt cừu và bò, ngoài ra còn có gà, lợn, dê, và cả cá, tôm, cua.
"Ôi." Cố Âm nhướn nhẹ đuôi lông mày, "Anh ta bị cậu hạ gục rồi à ?"
Cô còn nghĩ người như Bách Ngật sẽ không dễ dàng theo đuổi, chẳng lẽ do nữ theo đuổi nam như cách lớp vải mỏng sao ?
Giọng điệu Lục Ninh Ninh cứng ngắc: "Không phải, anh ấy hẹn riêng mình để nói cho mình biết anh ấy vẫn là xử nam."
Cố Âm: "......."
"Không phải cậu nói mấy lời mình nói với anh ấy đấy chứ ?"
"Đương nhiên không rồi, nhưng mà Thẩm Niệm Lâm biết, có khi đã lén báo cho Bách Ngật."
"Thế thì đúng rồi!" Lục Ninh Ninh khẳng định chắc nịch, "Nên chắc chắn Bách Ngật nói dối, đúng không!"
"...... Ừm, nhỡ may đúng thật thì sao ?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!