Chương 20: Vợ à, lâu rồi chúng ta không ngủ cùng nhau

Lúc Thẩm Niệm Lâm vào phòng bếp, mọi người bên trong đang bận rộn tối tăm mặt mũi. Cố Âm cầm nạo để gọt bí đỏ, ba đầu bếp đứng xung quanh cô, ai ai cũng căng thẳng nhìn chăm chăm vào cô, sợ cô không cẩn thận sẽ bị thương.

Thẩm Niệm Lâm bước đến, xem Cố Âm gọt bí đỏ: "Đang định làm gì thế ?"

Tay chân Cố Âm rất bận bịu, không thèm ngẩng đầu nhìn anh dù là cái liếc mắt: "Làm bánh bí đỏ, Nhuận Nhuận nói thích ăn."

Thẩm Niệm Lâm gật đầu, nói với các đầu bếp đứng trong đây: "Mọi người đi nghỉ đi, chỗ này để tôi."

"Vâng, ông chủ." Nhóm đầu bếp chỉ ước nhanh chóng kết thúc trận dày vò này, nghe Thẩm Niệm Lâm nói vậy, mọi người như được tha tội nhanh chóng rời đi. Bấy giờ Cố Âm mới ngẩng đầu nhìn Thẩm Niệm Lâm với khuôn mặt không biểu cảm: "Anh bảo bọn họ đi hết rồi ai đến dạy tôi nấu ăn ?"

Thẩm Niệm Lâm cười nói: "Anh."

Anh nói xong cởi áo vest bên ngoài, tháo cúc áo sơ mi ở cổ tay, tháo luôn cả cà vạt xuống. Anh xắn tay áo sơ mi đến chỗ khuỷu tay: "Chuẩn bị đến đâu rồi ?"

Khoảng thời gian mới sau khi hai người kết hôn, cô từng được ăn cơm anh nấu, sau này khi tin tức xấu của anh và Vương Tư Kỳ truyền ra ngoài cô không còn muốn ăn cơm anh nấu nữa. Mà từ đó đến nay anh không xuống bếp lần nào nữa, đã lâu không ăn nhưng cô vẫn nhớ rõ mùi vị.

Phải nói tay nghề không thua gì các đầu bếp trong nhà.

Thấy Thẩm Niệm Lâm muốn đến giúp mình, trong lòng Cố Âm tăng thêm chút tự tin: "Nguyên liệu để nấu gần như được xử lý xong hết rồi, bước tiếp theo cho vào nồi nấu."

"Được, để anh rán thịt chiên giòn, em đi trộn hỗn hợp bí đỏ với bột nêm nếm vị đi, xong để sang một bên sau anh rán."

"Ừm." Cố Âm trả lời, cô định nạo bí đỏ tiếp nhưng công cụ dùng trong tay bị rút ra.

"Chỗ này đủ rồi , Nhuận Nhuận ăn không hết."

"Được thôi." Cố Âm bỏ bí đỏ xuống, bắt đầu đi trộn.

Có Thẩm Niệm Lâm giúp đỡ, tự nhiên tốc độ nhanh hơn nhiều, ngay cả động tác của Cố Âm cũng bất giác nhanh nhẹn hơn. Cô cầm đĩa đựng những miếng thịt chiên giòn được Thẩm Niệm Lâm rán xong, ngửi mùi thơm mà không thể nhịn được muốn ăn thử một miếng.

Vì cô thích ăn cay nên cố ý bỏ thêm ít ớt lên trên, cắn một miếng nhỏ.

"Cẩn thận nóng." Thẩm Niệm Lâm đang chiên thịt trong nồi không quên nhắc nhở cô.

Thịt mới chiên xong hơi nóng, nhưng không phải không ăn được. Cố Âm giữ khoảng hai giây xong mới nuốt miếng thịt trong miệng vào bụng: "Oa, ngon."

Thẩm Niệm Lâm nhìn cô: "Cho anh ăn thử với."

Cố Âm đẩy cái đĩa qua.

Thẩm Niệm Lâm không nhìn đĩa thịt, nhìn chằm chằm miếng thịt trên tay Cố Âm: "Em bón cho anh."

"......" Cố Âm không chịu nổi giật giật khóe mắt, "Anh nghĩ mình bằng tuổi Nhuận Nhuận đấy à? Còn muốn người khác bón."

Đối mặt với mấy lời chế giễu của Cố Âm, Thẩm Niệm lâm nói năng nhẹ nhàng hơn nhưng thái độ vẫn cực kỳ kiên định: "Em bón cho anh đi."

Cố Âm: "......."

Hơ hơ, thế này là đang làm nũng với cô hả ?

[Ông chồng quyến rũ, có một chút tính làm nũng]

[Ai mà chịu được cơ chứ]

[Thẩm Niệm Lâm: Hic hic, muốn vợ bón thôi QAQ]

Cố Âm: "....."

Mấy bình luận khiến người khác không chịu nổi hơn Thẩm Niệm Lâm đấy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!