Thời gian trôi thật nhanh, kết thúc kỳ nghỉ hè là một học kỳ mới bắt đầu, trường học ấn định thời gian cuối cùng của buổi triển lãm sách vào cuối học kỳ năm thứ ba.
Cuối tháng 11, Moscow lại bắt đầu có tuyết rơi, chỉ còn hai tháng cuối cùng nữa là đến buổi triển lãm sách, các thành viên khác trong nhóm đều tạm gác lại những công việc vặt để dốc toàn lực cho bài tập lớn có trọng số điểm rất cao vào cuối kỳ này.
Kiều Vụ cũng không ngoại lệ, những lúc trong trường không có nhiều việc học, cô thường đi làm thêm hướng dẫn viên du lịch.
Thật ra kể từ lần Nguyễn Lạp gây náo loạn diễn đàn du lịch, công việc của cơ quan du lịch không giảm mà còn tăng lên, có không ít gia đình đi du lịch tự túc ở Nga chỉ đích danh muốn Kiều Vụ làm hướng dẫn viên, nếu không phải cô thỉnh thoảng có giờ học ở trường, không có nhiều thời gian nhận đơn, chỉ riêng việc làm hướng dẫn viên du lịch bán thời gian thôi cũng đủ cho cô kiếm được một khoản tiền học phí lớn.
Nhưng gần đến cuối kỳ, công việc ở cơ quan du lịch cũng đành phải tạm dừng, cô dành tất cả thời gian rảnh sau giờ học để tham gia vào những buổi họp nhóm.
Tuy nhóm bốn người mỗi người đều đã được phân công công việc, nhưng một số vấn đề chi tiết vẫn cần phải cùng nhau bàn bạc, thảo luận mới có thể đạt đến sự hoàn hảo.
Và Tô Trí Khâm trong khoảng thời gian này cũng đã quay lại trạng thái xuất quỷ nhập thần của anh.
Cuộc sống không có thay đổi nào khác, ngoài việc người liên lạc trực tiếp với cô từ trợ lý Nikita trở thành WeChat "báo báo đầu" (đầu báo)
- Tô Trí Khâm rất giỏi ăn trộm sticker của cô và còn có thể biểu diễn cho cô thấy thế nào là học lỏm tại chỗ.
Kiều Vụ đôi khi hối hận vì lúc trẻ người non dạ đã lưu trữ quá nhiều hình ảnh, dẫn đến một ngày những hình ảnh này lại có thể bằng một cách hoàn toàn mới, "nghiệp quật" trở lại chính bản thân cô.
Thế nên trong quá trình hai người nói chuyện, hình ảnh xuất hiện với tần suất cao nhất chính là một sticker - [mặc quần vào. jpg].
Hình này, Kiều Vụ gần như ngày nào cũng gửi cho anh một lần, nhưng cũng chính là hình này, Tô Trí Khâm chưa bao giờ ăn trộm.
Tô Trí Khâm không ở bên cạnh, ngược lại có thể làm cô chuyên tâm hơn vào việc học ở trường.
Một hôm thứ sáu, Eva hỏi Kiều Vụ về tiến độ chuẩn bị tác phẩm cho buổi triển lãm mỹ thuật.
Kiều Vụ cảm thấy bó tay, cũng hy vọng mọi người có thể cùng nhau nghĩ cách, đừng toàn bộ mà ném vấn đề khó nhất cho cô.
Tại quán cà phê, cả nhóm bốn người đồng thời chìm vào im lặng.
Nói về phân công trong buổi triển lãm sách, phong cách và khâu trang trí hậu cần so với tác phẩm triển lãm thì quả thật là những sắp xếp không đáng kể.
Xét cho cùng, tất cả những người mua vé đến xem triển lãm đều không quan tâm đến việc phòng tranh có được trang trí theo kiểu "hot trend" hay không, mà là các tác phẩm mỹ thuật bên trong có đáng để tham quan hay không
- nếu một ngày nào đó tranh sơn dầu của Monet xuất hiện trong một phòng trưng bày được cải tạo từ nhà máy bỏ hoang thì vẫn sẽ chật kín người.
Và tất cả mọi người trong nhóm đều biết, ngay từ đầu khi phân công công việc đã không công bằng, bất kể là Eva hay Alexander, hoặc là Francis mới đến, đều cho rằng vì Kiều Vụ rất được giáo sư yêu quý nên hiển nhiên cô nên gánh vác trách nhiệm này.
Vì thế, khi Kiều Vụ bày tỏ rằng mình cũng bó tay với vấn đề này, một sự u ám ngay lập tức bao trùm lên đầu mọi người.
Eva thở dài.
Alexander bắt đầu nhớ lại Dmitriy tốt đẹp thế nào, anh ta nói, nếu Dmitriy ở đây, ít nhất anh ta có tài nguyên về nghệ thuật ở Moscow, họ sẽ không phải ngồi chờ chết như bây giờ.
Câu nói này mà để Dmitriy nghe thấy, chắc chắn sẽ khiến anh ta hãnh diện về gia thế nông cạn của mình cả tuần, nhưng nếu người khác nghe thấy thì chưa chắc đã vui
- ví dụ như Francis, người đã thay thế vị trí của Dmitriy.
Buổi họp nhóm ở quán cà phê tan rã trong sự không vui.
Khi Kiều Vụ tiễn Eva và Alexander đi, Francis vẫn còn ngồi thẫn thờ trên ghế.
"Xin lỗi, tôi không giúp được gì nhiều."
Francis là một người Đức, người Đức trước nay đều rất nghiêm túc, đối nhân xử thế đều rất có nguyên tắc.
Gia đình anh ở Đức điều kiện khá bình thường, thậm chí là một học sinh nghèo bình thường không thể bình thường hơn, lý do anh sang Nga du học cũng là vì nhìn trúng chi phí ở đây
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!