Chương 26: (Vô Đề)

Nhưng ánh mắt trực diện đó lại giống như cái nhìn không chớp mắt từ vực sâu đang chăm chú vào anh.

Ý thức được đối phương cũng đã thấy mình, Kiều Vụ đang phân vân có nên giả vờ vẫy tay với anh không, thì thấy người đàn ông đứng bất động nửa giây, rồi như gặp kẻ thù, lùi lại một bước, ngay sau đó xoay người, đi ngược dòng người, không ngoảnh đầu lại mà quay vào bên trong tòa nhà Nguyên Lão Viện.

Kiều Vụ:?

Kiều Vụ chẳng hiểu gì (không hiểu nổi tình hình)

- cái phản ứng này, không phải đang trốn cô đấy chứ?

Cái suy đoán này quả thực khiến người ta rợn tóc gáy.

Cô là cái loại quái vật gì vậy?

Anh ta có gì mà phải trốn?

Nếu thật sự xét về sự chênh lệch sức mạnh, luôn luôn là cô bị anh ta đè xuống đất "chà đạp" mới đúng chứ?

Kiều Vụ bực bội nhớ lại cảnh tượng suýt bị "xào" tan nát trong nhà vệ sinh, lại càng có xu hướng cho rằng, hành động hôm nay của đối phương, chắc là vẫn còn đang giận cô.

Dù sao người này thuộc tính thù dai max level.

Nhưng có gì mà giận chứ?

Cô bị hành hạ như thế cũng chỉ giận một đêm thôi mà, thế này đã ba tuần rồi, anh ta vẫn còn thù!

Có cần thiết phải thế không!

Cái thằng đàn ông khốn nạn đó không đùa được à?

Kiều Vụ càng nghĩ càng giận, cảm thấy loại đàn ông này thật là vô lý,

Cô quay lại xe, định hỏi Nikita xem tối nay Tô Trí Khâm tính thế nào, thì thấy đối phương vẻ mặt xin lỗi nói rằng tiên sinh tối nay có sắp xếp khác, sẽ do anh ta phụ trách đưa Kiều Vụ về căn hộ nhỏ.

Kiều Vụ:?

Kiều Vụ nóng tính nhắm mắt lại, thầm niệm năm lần "peace and love"..... được rồi.

Trêu đùa người khác vui lắm sao?

Thằng đàn ông khốn nạn!

Thời gian tôi lãng phí trên người anh, tôi ở Vương Giả Vinh Diệu đều có thể xưng vương xưng bá!

Kiều Vụ không hiểu.

Kiều Vụ không nghĩ ra.

Trên đường về cô điên cuồng than vãn với Hiểu Tịnh.

Hiểu Tịnh cũng cho rằng tình huống của Tô Trí Khâm khá hiếm thấy, dù sao trên đời này thường chỉ có hai loại đàn ông, một loại đàn ông bất kể làm gì, đều khiến người ta suy nghĩ lung tung, còn loại đại gia như Tô Trí Khâm, chính là loại đàn ông khác, có thể mạch não của anh ta vốn đã không giống người khác, bất kể làm gì, đều khiến người ta phải suy đi nghĩ lại.

Nhưng lần này Kiều Vụ lười nghĩ, cảm thấy đối phương thích làm gì thì làm, dù sao so với cảm xúc của Tô Trí Khâm, cô càng quan tâm đến bức tranh sơn dầu của mẹ càng ngày càng gần đến ngày đấu giá.

Cùng lắm thì đường ai nấy đi.

Mấy ngày sau, rất nhanh đến Tết Nguyên Đán của Trung Quốc, sau đêm giao thừa hai ngày, tức mùng 2 Tết, chính là ngày trang web chính thức của Giesse công bố đấu giá, là thứ Bảy này, buổi đấu giá sẽ tổ chức trên một du thuyền lớn ở sông Neva tại St. Petersburg.

Kiều Vụ đã đặt vé tàu từ Moscow đến St. Petersburg trước, dự định ngày mai, thứ Sáu, vừa tan học là đi tàu luôn, cho nên trưa giao thừa hôm đó, cô vừa xem chương trình Xuân Vãn trên TV, vừa bận rộn sắp xếp hành lý đi St. Petersburg.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!