Chiếc xe từ từ đi vào trang viên, cánh cổng sắt lớn tự động mở ra từ phía ngoài.
Thay vì gọi hang ổ của vị tiên sinh ác long là một nơi ở, thì gọi nó là một lâu đài có vẻ chính xác hơn.
Trên bãi cỏ trống trước sảnh chính rộng đến mức có thể cưỡi ngựa, có một đài phun nước bằng đá cẩm thạch khổng lồ.
Bên bờ hồ có từng bụi hoa tường vi tỏa ra sức sống dạt dào trong đêm đông lạnh giá.
Moscow nằm ở vĩ độ cao, nhiệt độ ngoài trời vào mùa đông rất thấp.
Có thể trồng hoa hồng tươi tốt như vậy trong vườn lộ thiên, chắc hẳn cũng tốn không ít công sức.
Góc Đông Bắc của đài phun nước còn có một giàn hoa hồng dây leo, trong những bụi cây rậm rạp, xen lẫn vài nhánh lan tím nhỏ.
Màu trắng yếu ớt và kín đáo, như một nét chấm phá bất ngờ giữa màu sắc sặc sỡ.
Khi Tô Trí Khâm đưa Kiều Vụ vào sảnh chính, một luồng ánh sáng vàng óng, lấp lánh của thổ hào ập thẳng vào mắt, suýt chút nữa khiến Kiều Vụ hoa mắt.
Đèn chùm màu vàng, những góc nạm vàng trên đồ nội thất bằng gỗ, đầu đại bàng vàng trên cầu thang xoắn ốc hình tròn, tất cả các khung tranh sơn dầu trên tường đều màu vàng.
Ngay cả tấm thảm thủ công đắt tiền, cũng có sợi vàng được dệt ẩn bên trong -
Kiều Vụ nghi ngờ nghiêm trọng rằng tối nay mình đến là hang ổ của một thổ hào Trung Đông.
Ánh mắt tò mò của cô lại quan sát một vòng đầy đủ những trang trí trong phòng
- tám bức tường chịu lực bằng đá cẩm thạch đều được điêu khắc nghệ thuật kiểu Âu bằng vàng lá, phân tán ở bốn góc.
Nhìn thoáng qua, chúng thực sự có cảm giác lịch sử và đẹp mắt.
Nhưng nếu nhìn kỹ, sẽ phát hiện, toàn bộ lâu đài giống như một chiếc lồng hoàng kim, trang nghiêm đến mức khiến người ta cảm thấy nhàm chán..... Đây có lẽ là nỗi khổ của người giàu.
Trên ghế sofa có hai người phụ nữ mặc trang phục lộng lẫy ngồi.
Người tóc vàng hẳn là Afula, khí chất ôn hòa và đoan chính, còn người tóc nâu bên cạnh là Zoya.
Cô không thấy Toa Oa.
"Toa Oa vẫn đang trên đường đến."
Câu nói này của Zoya mặc dù là nói với Tô Trí Khâm, nhưng ánh mắt không mấy thiện chí lại dừng lại trên người Kiều Vụ.
Người phụ nữ trông cực kỳ giống Monica Bellucci này, có mái tóc nâu rậm.
Ánh mắt xa cách nhưng đầy vẻ kiêu sa, mang tính công kích, có một thái độ hách dịch, bề trên.
Ngược lại, khí chất của Afula gần giống với Tô Trí Khâm hơn.
Khi mỉm cười nhìn cô, có một cảm giác yếu đuối đáng thương, cực kỳ giống Isabelle Adjani nhuộm tóc vàng.
Nga quả là nơi sản sinh ra mỹ nhân, nhưng dù vậy, Kiều Vụ vẫn lén liếc nhìn sang bên cạnh -
Vẫn là tiên sinh đẹp nhất.
Tô Trí Khâm không trả lời Zoya, chỉ vỗ vỗ lưng Kiều Vụ, bảo cô lên lầu thay quần áo.
Người phương Tây rất coi trọng lễ nghi.
Nếu là một bữa tiệc gia đình chính thức, họ sẽ thay lễ phục để thể hiện sự tôn trọng lẫn nhau.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!