Chương 6: (Vô Đề)

Cũng là nhàn rỗi, không bằng nhặt thân phận blogger ẩm thực lên, góp một viên gạch vào lương hưu của tôi.

Hồi lâu không động thủ, ngay cả nguyên liệu nấu ăn lượng nguyên liệu đều khống chế được có chút sai lệch, không cẩn thận làm quá nhiều.

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Lãng phí lương thực thật đáng xấu hổ. Cân nhắc xong, tôi đem đồ ăn thừa đóng gói mang về biệt thự Giang Yến Lâm, dự định để đến buổi tối làm đồ ăn khuya.

Tôi mất một giờ để edit video và đăng lên, vài fan cũ trêu chọc tôi trong khu bình luận.

"Ơ, người mất tích đã trở về."

"Hôm nay cuối cùng cũng nhớ ra mật khẩu rồi hả?"

Tôi chọn một vài bình luận thú vị, tương tác một hồi rồi đi tắm.

Mười giờ tối, tôi đang ở trong bếp hâm nóng hộp cơm trưa của mình thì Giang Yến Lâm về nhà.

Tôi tiện tay rót một ly nước đưa cho anh ấy:

"Em đang hâm nóng đồ ăn tối, anh có muốn ăn gì không?"

Còn khá nhiều đồ ăn thừa, một mình tôi ăn không hết.

Ừm. Anh ta không từ chối, kéo ghế ra ngồi xuống trực tiếp: Ăn một chút.

Kết quả là ăn một chút của Giang Yến Lâm là ăn sạch cả phần của tôi.

"Hình như anh rất đói?"

Anh ấy là quỷ đói à?  Đường đường tổng giám đốc ngay cả cơm cũng không có?

"Tối nay đi tiếp khách, không ăn gì." Giang Yến Lâm ăn no nê lau miệng, không tiếc lời khen ngợi: Ngon đấy.

Một ý nghĩ thoáng qua trong đầu tôi.

Tôi tiến đến gần anh ấy, nịnh nọt:

"Giang tổng, chúng ta làm một thỏa thuận nhé?"

Nói ra nghe xem.

"Tôi thấy anh khá thích ăn, tôi nấu cơm cho anh, anh trả tiền cho tôi. Thế nào? Thương vụ này hời chứ?"

Gần đây tôi đã chán ngấy đồ ăn ngoài, dì giúp việc không nấu cơm, vốn dĩ tôi cũng có ý định tự nấu ăn sau này. Dù sao tôi cũng phải tích lũy video để cập nhật tài khoản của mình.

Một người làm cũng được, hai người làm cũng được, thà lợi dụng cơ hội kiếm một khoản tiền trợ cấp già.

Tôi nhất định là có tài năng kiếm tiền trên người.

"Hứa Kiều Nhất, em bị tiền làm mờ mắt rồi à?"

"Anh nói gì vậy, chẳng ai là không thích tiền cả."

Bản thân anh ấy có giá trị hàng tỷ mà chẳng phải vẫn vì kiếm tiền mà dậy sớm thức khuya sao?

Em muốn bao nhiêu?

Tôi giơ ra năm ngón tay: Mỗi lần năm trăm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!