Không, anh ấy về làm gì?
Có anh ấy ở đây, tôi lấy tiền của mẹ anh ấy thế nào cho đàng hoàng được?
Cơ hội tốt đẹp này không thể bị anh ấy phá hỏng được.
Anh ấy khăng khăng:
"Lần đầu tiên gặp mặt, có anh ở đây sẽ tốt hơn."
Tôi từ chối.
Anh ấy tiếp tục khăng khăng.
Tôi tiếp tục từ chối.
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
Qua lại mấy lần, Giang Yến Lâm nhận ra có điều không ổn, bắt đầu trở nên mỉa mai châm biếm:
"Sao vậy? Sự hiện diện của anh khiến em khó khăn trong việc lấy tiền chuồn đi à?"
Khốn kiếp!
Anh ấy là giun sán trong bụng tôi à?
Sao cái gì anh ấy cũng biết vậy.
"Mẹ anh sẽ không ném tiền cho em để em đi."
"Hứa Kiều Nhất, em nên từ bỏ ý định đó đi."
Tôi đ.ấ. m mạnh vào ghế sofa nhưng cũng chỉ có thể cười trừ:
"Em còn có thể làm gì khác? Em chỉ lo sẽ ảnh hưởng đến công việc của anh. Thôi được rồi, nếu anh đã kiên quyết vậy, em sẽ đợi anh về."
5
Nói là tối nhưng kết quả là ba giờ chiều mẹ Giang đã đến.
Đánh tôi không kịp trở tay, tôi đang ngủ mơ màng thì bị người ta gọi dậy, vội vàng rửa mặt rồi xuống lầu, thậm chí không kịp phản ứng để nhắn tin cho Giang Yến Lâm.
Bà ấy mặc một chiếc sườn xám ngồi bên cạnh tôi, khuôn mặt hiền hậu:
"Mẹ nghe Yến Lâm nói, con chính là con dâu chưa từng gặp mặt của mẹ."
Tôi đặt hai tay lên đầu gối, ngồi rất ngoan ngoãn: Vâng ạ, cô ạ.
"Gọi gì mà cô? Khi đã đăng ký kết hôn rồi thì con nên gọi mẹ mới đúng."
Tôi... Hóa ra Giang Yến Lâm coi trọng cách xưng hô là do ảnh hưởng từ mẹ anh.
Khi biết được Giang Yến Lâm không về nhà sau khi đăng ký kết hôn, trên mặt mẹ Giang hiện lên một tia thương cảm: Con chịu khổ rồi.
He he! tôi cười gượng gạo, nói ra sự thật: Không khổ ạ.
Thành thật mà nói, một chút cũng không khổ.
Tôi lấy tiền làm việc, làm sao có thể nói là tủi thân.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!