05.
Như tôi mong muốn, cuối cùng tôi cũng trở thành bạn gái tin đồn của Giang Tri Đình.
Nhưng mà…
Nội dung tin đồn lại là: Giang Hoài thay lòng đổi dạ, không cam lòng, tôi nổi cơn hắt rượu lên mặt anh trai người ta.
Hả?
Logic ở đâu?
Tôi xách theo túi lớn túi nhỏ sang xin lỗi, ngồi xổm đợi trước cửa nhà Giang Tri Đình.
Anh ấy vừa bước ra khỏi cửa, tôi lập tức tươi cười:
Giang sư huynh…
Cút.
Tôi cuống quýt muốn chạy theo, không ngờ ngồi lâu tê chân, còn bị mấy hộp quà chặn lại, ngã nhào về phía anh ấy.
"Giang… Giang Tri Đình!"
Tôi giật mình kêu lên, theo phản xạ túm lấy anh ấy.
Nhưng mà…
Khoảng cách quá xa, tôi chỉ chạm được đến thắt lưng Giang Tri Đình…
Cảm giác nơi đầu ngón tay có gì đó không đúng lắm…
Nhưng tôi không kịp suy nghĩ, đã nắm lấy ngay lập tức.
Giang Tri Đình khẽ hừ một tiếng.
Tôi hít một hơi lạnh, vội vàng buông tay.
Rõ ràng trời đang vào hè, nhưng sao trước cửa nhà Giang Tri Đình, bỗng dưng nổi lên cơn gió lạnh buốt giá thế chứ.
Tôi nuốt nước bọt, gượng cười:
"Giang sư huynh, xem ra hôm nay anh vẫn chưa nguôi giận. Chắc em đến không đúng lúc, vậy để hôm khác em quay lại nhé!"
Tôi nói nhanh như gió, tay chân lanh lẹ bò dậy định chạy mất dép.
Ngay giây tiếp theo, cổ áo sau bị nắm chặt.
Giọng nói lạnh lùng đáng sợ vang lên.
Thẩm, Tiểu, Thư.
Tôi rùng mình.
"Nếu cô thực sự muốn bước chân vào nhà họ Giang…"
Giang Tri Đình nghiến răng nghiến lợi gằn từng chữ.
"Thì tôi có thể giúp cô."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!